KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 14

- Chính tôi là Vu mỗ đây nhưng sao cô nương lại biết tôi?
Người con gái tươi cười mà rằng:
- Anh hãy đứng đây một lát, rồi anh khắc hiểu.
Nói đoạn, người con gái quay ngoắt vào trong nhà mất. Vu Anh ngơ ngẩn
nghĩ quanh, những tưởng hiện thân trong nơi cảnh mộng. Quay nhìn vào
trong nhà, thấy nhà bỏ trống không, không kê bày chi cả. Duy ở khu vách
giữa nhà, có treo một cái túi vải vàng vàng, đúng như cái túi của nhà sư đã
gặp ở Duyên Thu các. Nhân vậy chàng ngờ chỗ đó là nơi ở của nhà sư,
nhưng sao lại có những trang mĩ nhân ở đó? Chàng nghĩ quanh nghĩ quẩn,
càng thấy hồ đồ trong bụng không hiểu ra sao.
Đương khi ấy, chợt thấy phía trong có tiếng mở cửa đến thình, rồi quả thấy
vị nhà sư gặp ở Duyên Thu các trước, sòng sọc đi ra. Vu Anh hoảng hốt,
chưa kịp vái chào thì nhà sư đã chạy ra tới nơi, vỗ tay vào vai Vũ Anh cười
nói lên rằng:
- Quả nhiên anh này thực? Tôi đã biết, căn phúc của anh cũng khá, ai ngờ
đúng như lời nói không sai.
Vu Anh tới đó, cũng hơi hiểu vị sư ấy là một vị cao đạo ngoài đời, bèn quì
gối ngay xuống trước mặt, cung kính mà rằng:
- Vu mỗ đi tìm thầy học đạo đã 6 năm nay mà chưa được gặp. Nay gặp sư
phụ ở đây, thực là hạnh phúc cho đời đệ tử. Vậy xin sư phụ rộng lòng dạy
dỗ giúp.
Nói đoạn, không đợi nhà sư trả lời vội vàng lạy ngay tám lạy.
Nhà sư lúc đó ra dáng đứng đắn, bảo Vu Anh rằng:
- Ta đây là phường rượu thịt, có bản lĩnh gì mà dám nhận làm sư phụ của
anh...
Vừa nói tới đó, thì người con gái đứng ở trong nhà, bỗng cười nói mà tiếp
lên rằng:
- Thôi đừng nói giả vờ làm gì như thế! Đã dẫn người ta đến đây, lại còn từ
chối, bỏ cho người ta đi đâu được nữa?
Nhà sư nghe người con gái nói, cười ha hả lên mà rằng:
- Tôi nói ở đây, việc gì bà giây vào đó. Bà đã có lòng tác thành cho người
ta, thì bảo người ta bái bà làm sư phụ có được hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.