KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 15

Người con gái nghe vậy liền từ từ ở trong đi ra, cười bảo Vu Anh rằng:
- Ông ấy đã từ chối, vậy anh theo tôi học mấy ngón xoàng cũng được.
Vu Anh nghe nói, bụng lại bảo dạ: "Một người con gái mảnh dẻ thế kia, gió
thổi cũng ngã, phỏng mình học lấy cái chi? Hay là học lấy đường kim mũi
chỉ hoặc giả có được là cùng..."
Chàng nghĩ vậy, nhân vẻ mặt có dáng do dự không biết đáp ra sao.
Nhà sư đứng đó, hiểu ý Vu Anh, nhân cười bảo Vu Anh rằng:
- Anh đừng coi khinh bà lão nhà tôi. Bà ấy là Lưu đại nương đã nổi tiếng
trong giang hồ vào khoảng hơn ba mươi năm nay... Khi bà ấy tung hoành ở
Đại giang nam bắc, thì anh chưa ra đời kia đó.
Vu Anh nghe mấy câu đó lại càng mơ hồ không hiểu. không lẽ một có gái
trẻ tuổi thế kia mà lại là vợ nhà sư, và lại đã từng nổi tiếng từ ngày mình
chưa ra đời. Nếu vậy năm nay bà ta đã ngoại 40 tuổi mà còn trẻ măng như
thế hay sao?
Bấy giờ Lưu đại nương lại làm ra dáng không bằng lòng, cự nhà sư rằng:
- Ông rõ khéo, cái mồm cứ bô bô lên thế? Tôi đây có khi nào xứng đáng
làm sư phụ được ai ?
Nhà sư nhân thấy Vũ Anh còn đứng do dự, bèn giơ sẽ ấn đầu Vu Anh
xuống, mà nói lên rằng:
- Thằng này ngu xuẩn thực ! Không bái ngay sư phụ đi, còn đứng ngẩn
người làm gì như thế?
Vu Anh nghe nói cũng miễn cưỡng phải cúi đầu quay sang toan lạy Lưu đại
nương. Lưu đại nương vội ngăn lại mà rằng:
- Hãy khoan, hãy khoan... Ta đây thu dụng đồ đệ xưa nay, đã có quy củ nhất
định cả rồi. Phàm ai vào xin học, trước hết phải cùng ta đấu nhau một lúc,
bất luận là côn quyền gươm giáo cái gì tất phải đánh vào mình ta một cái
rồi ta mới nhận dạy cho. Bằng không thì không khi nào ta dạy. Nhà ngươi
có ưng theo thế hay không?

Vu Anh đương lúc nghi ngờ trong bụng, cho Lưu đại nương là hạng ngây
thơ yếu ớt không đủ dạy mình, nay thấy nói như vậy liền tỏ ý hoan nghênh
vô hạn, bèn cười nói mà rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.