KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 197

Vu Anh tin rằng Vân Nhi tất có việc gì đoan đích muốn nói, bèn cầm cốc
rượu lại nốc một hơi cạn sạch, không còn hột nào. Văn Kiếm Ảnh trông
thấy cười toét miệng mà rằng:
- Sư huynh uống cốc rượu ấy khoái biết chừng nào.
Vừa nói tới đó thì Tấn Châu Quang cầm gấu áo Kiếm Ảnh giật mạnh một
cái, Kiếm Ảnh bèn im không nói nữa.
Vu Anh uống xong cốc rượu, bèn cười bảo Hoàng Vân Nhi rằng:
- Nhị sư huynh có câu gì, xin sư huynh dạy bảo ngay cho .
Vân Nhi lúc đó, nét mặt ra dáng nghiêm nghị mà rằng:
- Thoạt khi bắt đầu Anh ca mới đến ở đây, sư phụ đã nói với chúng tôi là
sau này thế nào Anh ca cũng hơn tất cả. Vậy ngày Anh ca đắc đạo hạ sơn,
tôi muốn nói với Anh ca một câu, chẳng hay Anh ca có rộng lòng nghe nhớ
cho không?
Vu Anh gật đầu kình cẩn mà rằng:
- Sư huynh dạy bảo câu gì, lẽ nào mà tôi dám trái, xin sư huynh cứ nói cho
nghe.
Hoàng Vân Nhi nghe nói liền tiếp lên rằng:
- Anh ca là người tài cao học rộng, vậy phen này khi hạ sơn rồi, Anh ca báo
xong thù cũ thì xin thế nào cũng phải lo giống nòi Hán tộc mà làm cho mở
mặt mở mày mới được. Nếu không thế mà Anh ca lại cứ buồn ủy mị, theo
đảng Mãn Thanh để mua lấy vinh hoa thì tôi đây tuy hèn kém, song cũng
quyết cùng Anh ca sống mái một phen, chứ không thể nghĩ đến tình nghĩa
anh em đồng học được nữa. Đó là mấy câu tâm phúc, Anh ca nghĩ sao, xin
tùy ý kiến...
Vu Anh nghe tới đó, nét mặt bỗng dưng đổi vẻ nghiêm trang mà rằng:
- Sư huynh đã dạy, Vu mỗ đâu dám sai lời.
Tiêu Minh Phượng lúc đó bỗng ra dáng đột ngột hỏi rằng:
- Xin hỏi Vu huynh phen này hạ sơn thì đi đâu trước?
Vu Anh đáp:
- Tiểu đệ xuất sơn tất phải đến ngay Kim Lăng, duy không biết đường sá xa
gần thế nào mà thôi.
Hoàng Vân Nhi nhân cười hỏi Tiêu Minh Phượng rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.