KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 338

Thái Hư hòa thượng lắc đầu mà rằng:
- Quán chú nói vậy thì lầm to. Bần tăng há phải là con người tầm thường
nhỏ mọn, mà phải thường đi gây chuyện với ai! Bần tăng đến đây, chẳng
qua là vì tấm lòng trung trực, chỉ muốn cùng quán chủ nói qua loa mấy câu
để hòa giải việc này, vậy xin quán chủ có ưng thuận hay không thì cho bần
tăng được rõ...
Kim Lôi gật đầu mà rằng:
- Đại sư có lòng như thế thì còn gì tốt hơn, tôi đây lẽ nào mà không ưng
thuận. Duy có một điều tôi chỉ e Lục Bất hòa thượng không chắc có chịu
đồng ý mà lui việc đó cho không.
Thái Hư vừa nghe tới đó thì cười cười gật gật mà nói ngay lên rằng:
- Lục Bất là đồ đệ của tôi, tôi nói sao tất hắn cũng phải nghe như vậy.
Nhưng trước hết quán chủ phải nghe tôi hai việc này thì tôi mới có thể bảo
hắn thôi đi được.
Giải Kim Lôi nói:
- Hai điều ấy là những điều gì xin đại sư cứ cho tôi được biết.
Thái Hư đáp:
- Điều thứ nhất là quán chủ phải bỏ chỗ Tam Tinh quán này mà tìm ngay
một nơi thanh tĩnh cẩn thân để tu luyện lấy mình cho vững. Còn điều thứ
nhì là quán chủ phải cho Tiêu Minh Phượng trở về với Lục Bất, để hắn đem
ngay về động Lưu Xuân bắt cho tu hành sữa lỗi... Hai điều đó thiết tưởng
cũng không lấy gì làm khó, vậy quán chủ có thể theo đúng được hay
không?
Giải Kim Lôi liền cười nhạt mà đáp lại rằng:
- Đại sư muốn cho bần đạo tu ẩn một nơi thì bần đạo có thể theo ngay lập
tức. Duy có một điều đưa trả Tiêu Minh Phượng cho Lục Bất thì bần đạo
không thể nào mà nghe lời được.
Thái Hư hòa thượng thấy thái độ của Giải Kim Lôi như thế thì hơi có ý bất
bình, song cũng gượng cười mà nói lên rằng:
- Đó là tôi có lòng tốt muốn nói với quán chủ để cho im các chuyện đi.
Nhưng nếu quán chủ không nghe thì tất sau này hối cũng không kịp, vậy
bần tăng cũng bất tất nói nữa làm chi ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.