KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 58

Nói đoạn lại quay sang bảo Chu Tứ:
- Ăn uống mau mau, rồi theo ta về nhà trọ, đừng lén đi đâu mà gọi là không
có ngay.
Hai người tự nhiên vô cớ bị Lục Bất đe nẹt dạy dỗ, thì vừa bực mình lại
vừa tức cười, nhưng cũng không tiện nói ra, đành phải lẳng lặng để xem
Lục Bất xử trí ra sao.
Vừa hay khi đó, tên nhà hàng bưng rượu nhấm lên, Lục Bất làm như vũ
như bảo, ngốn rượu ngốn cơm, vừa một hơi. Đoạn rồi chàng phưỡn bụng
ra, vuốt một cái từ ngực trở xuống bảo hai người kia rằng:
- À hôm nay ta đi mệt quá không ăn được mấy. Thôi các anh cứ ăn đi thôi,
để ta đi trước cho được việc.
Nói đoạn liền đứng phắt ngay dậy toan đi.
Tiêu Thất vội nói lên rằng:
- Sư phụ hãy thư thả tính trả tiền hàng đi đã, chúng tôi đây có mang tiền
đâu !
Lục Bất nghe vậy, lại ra dáng đường hoàng mà rằng:
- Anh vội cái gì? Tiền ta đã giao cho anh này cả rồi, cứ để anh ấy trả cho...
Nói đoạn lại gọi tên nhà hàng đến, trỏ vào Chu Tứ mà bảo rằng:
- Ta cần phải đi ngay bây giờ, tiền hàng ngươi cứ tính với anh Chu đây
này... Ngoài tiền cơm rượu, ta thưởng cho ngươi một lạng nữa đấy...
Nói dứt lời liền co cẳng đi ngay, không thèm quay đầu trở lại. Tên nhà hàng
thấy vậy, nửa mừng nửa sợ, ngây hẳn cái mặt, nhìn theo Lục Bất hòa
thượng, không hiểu là một hạng người thế nào.
Được một lát Chu Tứ cùng Tiêu Thất cũng đứng dậy tính trả tiền hàng, và
cũng phải thưởng cho tên nhà hàng một lạng bạc, rồi cùng nhau đi ra.
Ra tới ngoài cửa, Chu Tứ cười bảo Tiêu Thất:
- Cái anh Bành Khải Lôi này có lẽ anh ta phát điên đây chắc, mọi khi anh ta
có thế bao giờ !
Tiêu Thất cũng cười cười gật gật mà rằng:
- Chúng ta hãy cứ theo riết, xem rồi lão ta đi đâu, làm những trò gì ?
Hai người vừa nói xong câu chuyện thì quay nhìn đã thấy Lục Bất hòa
thượng đương đi ở phía trước rồi. Bấy giờ trời đã tối hẳn, trên đường phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.