KIẾM CHỦNG - Trang 290

“Được” Thanh Y lập tức đáp ứng nhưng trong lòng nàng không sảng

khoái như vậy. Nếu thật sự có khả năng rời đi thì tất nhiên sẽ do cô bé đó
chỉ đường, sẽ không thể thiếu được, còn nếu không ra được thì gì cũng
đừng nói.

“Vậy ngươi đi theo ta” Tử Hà nói với Thanh Y rồi sau đó xoay người

rời đi.

Thanh Y kinh ngạc nói: “Cứ thế rời đi sao? Không cần chuẩn bị ư?”

“Chuẩn bị cái gì, hôm nay là thời điểm tốt nhất, nếu không làm sao ta có

thể xuống núi du ngoạn được” Tử Hà nói mà không quay đầu lại Trong
lòng Thanh Y nghi hoặc, không nói thêm gì nữa, đối với nàng thì có thể có
được pháp môn tu hành lại có thể rời khỏi Linh Sơn thì đương nhiên là tốt
nhất rồi.

Đường lên núi cũng không phải là những con đường mà Thanh Y đã

biết. Tử Hà đi phía trước phảng phất như chỉ cần cô bé cất bước thì sẽ có
một con đường xuất hiện. Điều này khiến một người muốn lên núi suốt ba
năm mà không tìm nổi đường như Thanh Y cảm thấy ngạc nhiên không
thôi.

Đi thẳng lên đỉnh núi, trên đường đi không có nhìn thấy một tòa phật

điện nào, trước đây tuy Thanh Y không thể đi lên nhưng lại có thể nhìn từ
dưới núi lên đỉnh có không ít phật điện liên miên, thế mà bây giờ lại không
thấy gì, chung quanh chỉ là sương trắng.

Thanh Y nghi hoặc hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Tử Hà đi trước dẫn đường vội quay đầu lại tạo động tác cấm âm, rồi hạ

giọng nói: “Không được nói bởi sẽ kinh động tới hộ pháp Thiên Long Bát
Bộ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.