KIẾM CHỦNG - Trang 31

Tuy kinh ngạc nhưng hắn không có ý thả con xà yêu này đi, trong lòng

hắn luôn tin rằng nhân gian không nên có dị tộc, bất cứ dị tộc nào xuất hiện
ở nhân gian thì đều đáng chết.

Khí tức của Kim Xà đang giãy dụa trên mặt đất càng lúc càng yếu,

giống như rắn trong đống tuyết, sắp chết.

Đột nhiên trong hư không truyền tới một thanh âm trong trẻo: “Ồ, thật

là một tiểu gia hỏa xinh đẹp, linh khí thật khiết tĩnh”. Theo lời nói thì gió
không biết từ nơi nào cũng ập tới, gió giống như bị thanh âm từ dị vực này
mời tới, khi thanh âm dần tan biến thì gió cũng cuốn bụi đất bay lên, trong
chớp mắt cát bay đá chạy tạo thành một vùng mờ mịt. Người xem ở phía xa
lập tức kinh tán, vội chạy vào nhà mình, đóng chặt cửa sổ, không dám liếc
nhìn.

“Đinh đinh đinh …”

Chuông đồng treo ở trên đầu Kim Tượng Đế đột nhiên rung mạnh, tiếng

chuông dày đặc tựa như cuồng phong tụ vũ lại tựa như tiếng trống nơi sa
trường. Đạo sĩ cầm phiên đứng trong gió trên người thanh quang lưu
chuyển, vững như bàn thạch, cái chuông đồng treo trên không trung cũng
tỏa ra một quầng sáng xanh.

Người trốn trong nhà nghe thấy đạo sĩ hét lớn một tiếng: “Yêu nghiệt

phương nào”. Ngay sau đó một giọng nữ trong trẻo vang lên: “Đạo sĩ,
ngươi truy sát ta đã mười ba năm, còn không nhận ra pháp thuật của ta
sao?”

Người trong nhà phần lớn là run rẩy, trong một sát na kia cảnh tượng ô

phong gào thét, cát bay đá chạy khiến cho bọn hắn cực kỳ sợ hãi. Trong tai
nghe thấy giọng nữ kia thì trong lòng đều đoán nhất định là yêu quái lại
xuất hiện rồi. Họ cũng không nghe thấy lời của đạo sĩ…, trong tai chỉ có
tiếng gió rít, tiếng cát đá đập vào cửa sổ phát lên những tiếng nổ nhỏ, khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.