KIẾM CHỦNG - Trang 311

rất dài không có người đọc. Thời gian trôi qua, một năm sau hiệu sách này
khai trương. Thân phận của khắc thư ở trong hiệu sách này tuy cao hơn ở
hiệu sách lúc trước, nhưng danh tiếng của hắn cũng đã không còn nổi trội
như trước. Mà ở hiệu sách ban đầu, không ít đồng nghiệp lúc trước thua xa
hắn, thì bây giờ ai ai cũng có danh tiếng vang dội hơn xa hắn rồi."

"Khắc thư tiên sinh có một ngày ngửa mặt lên trời thở dài: thiên phú của

ta vốn không thua ai, ta cũng rất cố gắng miệt mài, không dám lười biếng
dù chỉ một chút. Nhưng không biết tại sao lại gặp bất lợi thế này."

Lão Tiên Nhân đưa mắt nhìn qua chúng đệ tử, cuối cùng ánh mắt dừng

lại trên người Kim Tượng Đế, lên tiếng nói: " Lần thứ hai nghe ta giảng
đạo, ngươi thử nói xem đã nghe được những gì."

Mặc dù Kim Tưởng Đế đã đứng lên nhưng chỉ cao chưa đến một xích,

sau khi hắn thi lễ, mới chậm rãi nói: "Đệ tử nghe được cực hạn cùng nhân
tâm."

"Nói rõ một chút". Lão Tiên Nhân nhắm hai mắt lại lên tiếng nói.

" Vị khắc thư kia có chút thiên phú ở việc khắc chữ nhưng hắn không có

con mắt nhận thức thời cuộc, ít nhất lúc lựa chọn hắn không có, hoàn cảnh
sống của hắn cũng ảnh hưởng tới lựa chọn của hắn, đó là cực hạn. Tại thời
điểm quyết định lựa chọn của mình, lại nghe theo phần đông người khuyên
bảo, bọn họ chỉ thấy được tiền tài trước mặt, còn những người thân kia của
hắn trong lòng chỉ có hoàng kim, điều này cho thấy bản chất tham lam vốn
đã tồn tại trong nhân tâm.”

"Ừ!" Lão Tiên khẽ gật đầu, nói thêm: "Còn có ai nghe được gì nữa

không?"

Trong đó có một vị đệ tử đứng dậy hành lễ nói: "Đệ tử đã nghe được,

thời cơ cùng lựa chọn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.