KIẾM CHỦNG - Trang 339

nổi xung động nhìn vị tiểu thư cho tới nay vẫn không có bất kỳ chỗ đặc biệt
này.

"Tiểu thư, hắn là yêu quái không phải quốc sư, lời này ngàn vạn lần chớ

để người khác nghe thấy." Đao thị vệ từ trong câu nói của Phong Tín Nhi
cảm nhận được một chút kiên trì yếu ớt, gã cảm thấy loại tư tưởng này rất
nguy hiểm, khả năng sẽ mang tới phiền phức cho phủ tướng quân, gã đề
tỉnh cũng là cảnh cáo nàng, kẻo khi nàng gặp quốc sư hiện tại lại nói lời
tương tự thì sẽ khiến phủ tướng quân dây phải phiền toái.

Phong Tín Nhi thu hồi ánh mắt khỏi Chính Nguyên nơi đầu thành liếc

nhìn Đao Phong rồi nói: "Đao thúc thúc, hồi nhỏ ta có nghe mẫu thân kể
lại, thời điểm tướng quân bị địch tập kích Đao thúc thúc đã anh dũng hộ vệ
như thế nào, Đao thúc thân trúng hơn 37 vết thương lớn nhỏ nhưng sau
cùng đã bảo hộ tướng quân bình an. Trong lần tập kích đó có ba tên hộ vệ
phản bội, năm tên đào tẩu, chỉ có Đao thúc một người tử thủ ở cửa sơn
động." Thanh âm nàng rất dịu nhẹ, rất nhu hòa nhưng cực kỳ lưu loát,
không có nửa điểm trúc trắc. Nàng ngừng một chút lại nói tiếp: "Lúc còn bé
ta luôn có suy nghĩ là điều gì khiến Đao thúc thúc không đếm xỉa tính mệnh
tử thủ lối vào sơn động kia, Đao thúc thúc có thể trả lời ta chăng?" Dứt lời,
nàng ngẩng đầu nhìn Đao Phong.

Trên khuôn mặt cương nghị của lão Đao nở ra nụ cười, cũng không biết

là do tâm tình gã khá hơn hay vì nguyên nhân gì khác, gã phát hiện đôi mắt
vị thiếu nữ ngồi trong xe ngựa đang vén một góc vải xanh kia trong vắt
thậm chí có thể từ đôi đồng tử đen láy như giọt mực của nàng nhìn thấy
bóng mình.

Gã thu hồi mục quang đang nhìn thẳng vào mắt Phong Tín Nhi, hơi cúi

đầu nói: "Tướng quân thu nhận ta, cấp cho ta hết thảy, tánh mạng của ta
đương nhiên thuộc về tướng quân." Gã nói cực kỳ kiện định cũng rất tự
nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.