KIẾM CHỦNG - Trang 353

Trong những người này chỉ có lão phu nhân biết nếu Phong Tín Nhi làm

đạo đồng của tân quốc sư thì không khác gì dê vào miệng hổ. Bản năng của
bà tin lời của Phong Tín Nhi, hơn tám mươi năm mài giũa không khiến mắt
trần nhìn rõ hơn nhưng lại khiến tâm nhãn càng lúc càng sáng.

“Đi nấu một bát canh “liên tử ô kê” (đại khái là gà đen và hạt sen để

nguyên tên thì hợp hơn), đó là thứ nàng thích ăn nhất” Lão phu nhân nhắm
mắt nói, thanh âm của bà lộ ra một cảm giác không thể chối từ.

Những thế thiếp lớn nhỏ của tướng quân nhìn mặt nhau. Những quản

gia đứng hầu lập tức đáp lời vừa muốn lùi xuống an bài người làm thì lão
phu nhân lại mở miệng: “Tuệ Trân, ngươi đi chọn một con gà đen tốt nhất
để giết”

Trong đám người có một nữ tử trung niên hoa lệ hơi ngẩn ra rồi vội nói:

“Mẹ, ta sợ máu, vừa nhìn thấy máu thì ta sẽ ngất, ta…”

“Thanh Thanh, ngươi đi đốt lửa” Lão phu nhân không quan tâm lời biện

bạch của Tuệ Trân. Thanh Thanh là một nữ tử trẻ tuổi, người cũng như tên,
có chút thanh thanh tú tú, nàng nhìn lão phu nhân một chút rồi đáp ưng.

Lão phu nhân vẫn không mở mắt tiếp tục nói: “Hồng Ngọc, ngươi đi

nấu nước”

“Ngọc Đình, ngươi đi ấy hạt sen”

“Tú Từ, ngươi canh lửa”

Những người mà lão phu nhân ra lệnh đều là chủ nhân của phủ tướng

quân, đều là thê thiếp của tướng quân tiếp đó lại lệnh cho những người con
của tướng quân đi nhổ lông gà, hoặc làm chút việc nhỏ, không có một ai rỗi
cả, những kẻ nhàn rỗi duy nhất chỉ có lão phu nhân và bọn người ở.

Mọi người đều ngẩn ra tại chỗ, không biết ý của lão phu nhân là gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.