KIẾM CHỦNG - Trang 376

vào trong mưa gió.

Phong Tín Nhi nhìn cảnh này trong lòng khẽ nhảy, nhìn sư phụ rôi lại

nghe thấy sư phụ hỏi: “Tiêu lão, ngài với sư phụ và sư thúc đến từ đâu?”

“Sư phụ ngươi không nói với các ngươi, Như Hối cũng không nói thì có

nghĩa là không thể nói, ngươi cần gì phải hỏi, nếu có một ngày ngươi có thể
biết thì đương nhiên sẽ biết, các ngươi chỉ cần biết tổ sư của các ngươi
không dưới bất cứ một ai, pháp các ngươi tu cũng không kém hơn bất cứ
pháp nào” Tiêu Cửu nói Đột nhiên có một cơn gió yêu dị cuốn theo mưa
gió đi tới trước mặt bọn họ.

“Hì hì ta nhìn thấy một nhân loại to mồm, có thể ăn được rồi!” Có thanh

âm truyền tới từ trong mưa gió, Chính Nguyên cả kinh, Phong Tín Nhi vội
vã nhìn về phía thanh âm truyền tới, chỉ thấy gió mưa biến thành một
gương mặt, chợt xa chợt gần.

“Thứ gì” Sát khí trong mắt Tiêu Cửu lóe lên. Lão từng là một tên cường

đạo, tội ác ngập trời, sau cùng được Tuệ Ngôn dẫn vào Phương Thốn Sơn
Linh Đài Tông, tuy không được thu làm đệ tử nhưng ở ngoài điện nghe đạo
nhiều năm khiến ác ý đã bị mài mòn tuy nhiên hung và sát lại chưa từng
giảm bớt. Kim Tượng Đế không biết lão học được cái gì từ sư phụ mình,
Tuệ Thanh cũng không biết nên gã mới nói Tiêu Cửu mới chỉ luyện khí.

Đao trong tay Tiêu Cửu đã rời vỏ, một đao chém tới, một đạo đao quang

lạnh lẽo lướt trong mưa gió, gương mặt người tạo thành từ mưa gió chớp
mắt tiêu tán rồi lại biến trở lại ở một nơi khác.

“Hì hì, đánh không tới ta đâu”

Tiêu Cử cũng đã thu đao cười lạnh nói: “Không có hình thể, không dám

hiện thân, vĩnh viễn không thể trưởng thành”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.