KIẾM CHỦNG - Trang 379

Nguyên quốc Quốc sư đương phong, thân phận này có thể giúp y làm được
điều đó.

Trong xa xăm phảng phất có một đạo thần uy từ chín tầng trời chiếu vào

trên người Chính Nguyên, trấn ma triệu thần lệnh trên tay y xuất ánh vàng
sáng lạn xua tan đám mưa gió hư ảo, giữa ánh sáng vàng phảng phất có một
Thiên thần giáp vàng cầm kích đâm về phía cái cái miệng tạo ra từ mưa gió
đang táp xuống kia.

Tựa như có một giọng quát uy nghiêm vang lên, thiên thần cầm kích

giữa kim quang nhảy vào cái miệng khổng lồ, ma diện do mưa gió tạo
thành lập tức tản đi, nhưng vẫn có giọng nói vang lên: "Ha ha, thiên binh
thì có tác dụng gì đâu?"

Theo âm thanh phát ra, từ dưới đáy cốc ngọn núi này bốc lên một vùng

mưa mù, vọt thẳng đến đỉnh núi như cự mãng, bùn đất vẩn đục trộn lẫn
trong đó, dưới nối sơn cốc, trên liền tầng mây, dữ tợn đáng sợ như muốn
nuốt hết cả ngọn núi vào bụng.

Chính Nguyên biến sắc, trấn ma triệu thần lệnh trong tay tỏa kim quang

lại bị một cơn mưa gió dập tắt. Cũng đúng lúc này, Tiêu Cửu vung đao
chém vào một vùng mưa gió, chỉ nghe hừ lạnh một tiếng đao quang trong
tay gã liền biến mất.

Cái hừ lạnh vừa rồi không giống thanh âm lúc trước, nó mang theo một

khí thế uy nghiêm vang lên như ám lôi, một thân ảnh hiện lên trong bước
bùn mưa gió kết thạnh cự mãng, mặt tái nhợt, hai mắt âm tà.

Tiêu Cửu biến sắc, quay người kéo Phong Tín Nhi nhảy lên: "Đi"

Phong Tín Nhi không đề phòng bị kéo nhảy xuống núi, hoảng sợ kêu

một tiếng, nàng chưa hồi phục lại tinh thần, chỉ nghe tiếng gió vù vù bên
tai, càng lúc càng gần mặt đất, sau đó thân thể bỗng nhẹ bẫng như rơi trên
mây, lại dừng lại, phát hiện đã tới mặt đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.