KIẾM CHỦNG - Trang 380

Nghe thấy tiếng Tiêu Cửu hô, Chính Nguyên không chần chừ cũng ngự

gió nhảy xuống núi, vừa ra khỏi Thiên Mục sơn tà khí âm u kia liền biến
mất.

Sắc mặt của Chính Nguyên thật không tốt, Phong Tín Nhi thầm nghĩ

trước giờ tại Thiên Nguyên quốc y chưa từng khó coi như thế, nàng quay
đầu nhìn lên núi, thấy lờ mờ trên đấy có hai bóng người một nam một nữ
đang đứng.

"Đó có phải là hai người?" Phong Tín Nhi nhìn không rõ nên hỏi.

"Không phải là người." Tiêu Cửu nói "Yêu?"

"Cũng không phải."

"Sư thúc hắn?" Chính Nguyên có vẻ rất lo lắng.

"Ngươi không cần lo lắng." Vết thẹo đỏ lừ trên mặt Tiêu Cửu giống như

một con rết sống: "Tám năm hóa hình, ngộ Thiên địa huyền âm, nghe được
vô số phép thuật từ tổ sư, lại được hai người Trí Thông Tuệ Đức truyền
đạo, hiện giờ dù không phải tu vi chân nhân, nhưng mấy chân nhân bình
thường không phải đối thủ của hắn."

"Thiên Mục sơn vốn không có những thứ này, cùng lắm là một ít tiểu

yêu, lúc sư phụ ở đây bọn chúng đều bình tĩnh, nhưng thứ này... không biết
sao lại thành như vậy rồi?" Chính Nguyên không thể lý giải, lúc hắn rời đi,
tuy trong núi có rất nhiều yêu quái nhưng không quỷ dị như những gì nhìn
thấy hôm nay, khi đó những yêu quái này cùng với huynh đệ đồng môn
trong Thiên Mục quán nước sông không phạm nước giếng.

Tiêu Cửu dĩ nhiên không thể cho y đáp án, người có thể cho bọn hắn

đáp án lúc này vẫn đang ở bên trong Thiên Mục Sơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.