KIẾM CHỦNG - Trang 65

Thiếu nữ cũng không đứng dậy mà dùng tay chân chống trên đất giãy

giụa lùi về phía sau, máu nàng đã ngừng chảy nhưng vẫn nhuộm đầy y
phục sau lưng, nhuộm hồng cả một vùng đất xám trắng. Cũng không biết là
vô ý hay cố ý mà hướng nàng lui về đúng là nơi mà Kim Tượng Đế ẩn
mình, hơn nữa ngoại trừ lúc đầu nàng kinh hoàng gọi tên Kim Tượng Đế
thì về sau cơ bản là cũng không kêu nữa.

Hôi hầu cũng không vội, nó đang hưởng thụ niềm vui khi thấy con mồi

giãy giụa.

“Vạn vật sinh linh trên thế gian, hết thảy đều đang giãy giụa, bất kể

chúng hay chúng ta, Thiên Địa là lò, Âm Dương là than” Có một người
đang ngồi dựa trên lan can của tinh các, cảm thán nói.

Đang khi nói chuyện thì trên quảng trường trước cửa Huyền Thiên Môn,

hôi hầu đã tung mình lên, trong miệng phát ra một tràng tiếng kêu hưng
phấn. Nó không phát hiện trong một khe đá không xa có một đạo kim
quang bắn vọt ra.

“Không tốt” Có người trong Tinh Các nhìn thấy kim quang bắn vọt ra

mà không kìm lòng được vội kinh hô.

Nhưng lời y mới dứt thì kim quang đã rơi vào phần gáy của hôi hầu.

Sau đó kim quang chảy dần xuống mặt đất, đó là một con Kim Xà, đang
muốn chạy thì đã bị hôi hầu phẫn nộ nắm chặt trên tay, một tay nắm đầu,
một tay nắm đuôi, muốn kéo đứt thành hai mảnh, đúng lúc này một đạo
hoàng mang đã đâm vào trong mắt của nó.

Hoàng mang là một thanh đào mộc kiếm, người cầm kiếm là thiếu nữ

máu dính đầy mặt.

Hôi hầu kêu lên thống khổ, hai móng muốn che lấy mắt nhưng rồi lại

không dám. Nó có nằm mơ cũng không ngờ, chính mình sẽ chết trong tay
của một con mồi nhỏ yếu, nọc độc của rắn trên phần gáy khiến nó cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.