KIẾM CHỦNG - Trang 78

thấy gã ném kiếm lên bầu trời, kiếm xoay một vòng trên đỉnh đầu rồi đâm
thẳng về hướng Thanh Y thoát đi.

Còn đạo nhân gầy thì tay bắt kiếm chỉ đứng yên trên nóc nhà, hai mắt

nhắm nghiền. Chỉ trong chốc lát, hai mắt gã mở ra, cười lạnh một tiếng đạp
không bay về phía phi kiếm đâm tới. Xuyên qua một vùng rừng rậm đi vào
trước một cái cây chỉ thấy chuôi kiếm đâm thật sâu vào một thân cây, trên
cây treo một cái áo dính máu, kiếm đã đâm vào cái áo này rồi dính lại trên
cây.

Mặt mũi đạo nhân tràn đầy nộ khí, rút kiếm ra, bay lên ngọn cây, đứng

trên ngọn dõi mắt nhìn, chỉ thấy màu xanh bát ngát, tiếng côn trùng vang
lên bên tai không ngớt.

Khi Kim Tượng Đế nhìn thấy Thanh Y thì vô cùng hoảng sợ, chỉ thấy

sắc măt nàng tái nhợt, tóc tai bù xù, dùng một tấm vải màu lá xanh che
ngực, lộ ra vùng bụng bằng phẳng, vòng eo nhỏ nhắn xinh xắn. Còn phía
dưới quần vốn dài tới gót chân lại bị xé mất một đoạn lộ ra cặp chân trắng
như ngọc, tấm vài trên ngực hiển nhiên là bị xé ra từ chỗ đó.

“Tại sao lại như vậy?” Kim Tượng Đế chui ra từ trong khe đá, vội vã

hỏi “Đạo sĩ kia lưu lại một thanh kiếm trong phòng, thiếu chút nữa đã lấy
mạng của cô nãi nãi rồi” Thanh Y hơi giận nói.

“Thế có trộm được chưa” Kim Tượng Đế khẩn trương hỏi.

Thanh Y trừng hai mắt cả giận nói: “Ngươi không thấy ta đã ra như vậy

rồi còn hỏi ta đã trộm được chưa sao?”

Kim Tượng Đế lập tức câm miệng, trong lòng thầm nghĩ: “Ngươi rõ

ràng là vẫn vô sự còn gì? Ta phụ trách việc dẫn hắn ra, ngươi phụ trách việc
trộm sách, ta không hỏi điều này thì còn hỏi điều gì nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.