KIẾM CHỦNG - Trang 96

đại vương”

“Ha ha, được được, tên rất hay, ha ha …” Đại Vương kia nhìn ngôn

hành cử chỉ của Thanh Y tỏ ra cực kì cao hứng. Thanh Y còn nói thêm:
“Thanh Y còn chưa biết danh hào của đại vương, nếu có người tới hỏi mà
ta lại nói là không biết thì sẽ khiến người ta chê cười”

“Ha ha, phu nhân nghe cho kỹ này, ta chính là đại vương của ba trăm

dặm Ma Thiên Sơn này, bằng hữu trong thiên hạ gọi ta là Ma Thiên Đại
Vương” Ma Thiên Đại Vương hiển nhiên cực kì đắc ý với danh hào của
mình nhưng Thanh Y không tỏ ra khiếp sợ, chỉ bình thản khẽ gât đầu rồi
nói: “Đại Vương, ta hơi mệt, không biết nơi này có tĩnh thất nghỉ ngơi
không?”

Có có, phu nhân đi theo ta” Ma Thiên Đai Vương lập tức dẫn đường

nhưng trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ nàng chưa nghe thấy danh hào của ta
nếu không sao có thể bình thản như thế được. Thanh Y còn nói thêm:
“Phòng này nhất định phải yên tĩnh còn phải là phòng trước kia chưa có ai
ở”

Ma Thiên Đại Vương nói: “Có thì có nhưng rất đơn sơ, ta sợ phu nhân

không thích”

“Không sao, ta từ nhỏ đã yêu thích yên tĩnh, không để ý những vật

ngoài thân kia”

“Phu nhân thật là cao thượng” Ma Thiên Đại Vương nghiêm túc nói.

Tĩnh thất quả là rất đơn sơ hiển nhiên là chỗ tu hành của Ma Thiên Đại

Vương, sau khi đưa Thanh Y đến đây, Ma Thiên Đại Vương còn muốn nói
gì đó nhưng lại bị nàng dùng lý do mệt mỏi muốn ngất đuổi ra ngoài. Ma
Thiên Đại Vương vừa rời đi thì khí chất điềm tĩnh ôn uyển trên người
Thanh Y lập tức biến đổi. Tay nàng nâng Kim Xà đi tới đi lui tỏ ra cực kì
bất an.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.