nhiều tác giả
Kiếm Khách Liệt Truyện
Người dịch: Nhất Như
(2)
Suốt ngày, Komatsu Gempachi cứ nhốt mình trong căn chòi nhỏ ở làng Đại
Đông và chẳng bước chân ra ngoài để ai trông thấy bao giờ.
- Hay là trốn rồi nhỉ?
Vị thôn trưởng Ashitani Chogoro sinh nghi, đến bên dòm vào căn
chòi thì hoảng hồn. Gempachi hầu như chẳng ăn uống gì, đang ngã vật ra
sàn và dường như đã bất tỉnh.
Từ một người trẻ tuổi say mê cung thuật đến mức bị gọi là cuồng
mà nay chỉ vì huynh trưởng liên quan đến vụ lạm quyền mà Gempachi đau
khổ đến mức không dám nhìn mặt người làng nữa.
- Là như thế đó. Cũng thật là...
Nghe lời thôn trưởng kể lại, người trong làng bắt đầu nhìn nhận lại
và nảy sinh hảo ý đối với Gempachi.
- Thật là tội nghiệp!
- Hay là chúng ta mang ít thức ăn đến.
Thế là người làng mang gạo và rau củ đến căn chòi của Gempachi,
lặng lẽ đặt trước cửa.
- Không hiểu vị nào đã ban cho thế này… Là vị nào xin hãy dạy rõ.
Gempachi đi gõ cửa từng nhà một trong thôn mà hỏi cho rõ, vẻ mặt
khổ não vô cùng. Người làng cứ nghĩ rằng Gempachi đang nổi giận nhưng
thực ra không phải vậy, Gempachi đến để trả tiền thức ăn.
- Số tiền này tôi phải trả.
- À, ngài đừng bận tâm. Xin cứ tự nhiên mà thọ nhận chỗ ấy.
Người làng kiếm cớ thoái thác nhưng Gempachi nhất định không
chịu.
- Như thế không được. Tôi không thể nhận bất cứ thứ gì mà không
trả tiền. Như thế khác nào bảo Gempachi này chết đi. Xin hãy nhận lấy cho.
Gempachi tỏ vẻ khẩn khoản, hai tay chắp lại như vái lạy. Quả nhiên