KIẾM KHÁCH LIỆT TRUYỆN - Trang 54

- Ta vì ghét bị lừa nên trả chén lại chứ không phải vì tiếc tiền. Còn
ngươi vì tham tiền mà gạt ta. Nhưng giờ đây, mọi chuyện coi như chấm dứt
và ta cũng không bị gạt. Ngươi cũng có được số tiền ngươi muốn rồi. Cả
hai bên đều xem như toại nguyện, đúng không?
- Không, không…. Tiểu nhân không dám.
- Số tiền đó ta không cần.
Nói rồi trở về nhà thuật lại chuyện này cho Oritsu nghe.
- Như vậy là ổn rồi.
Oritsu đáp.
Lại còn có chuyện như thế này. Một hôm, Gempachi trông thấy một
cái đốc kiếm ở cửa hàng đồ cổ thì lấy làm thích thú lắm.
- Cái này được đấy. Bao nhiêu tiền thế?
Vợ chủ hiệu đáp:
- Có lẽ là khoảng chừng hai hay ba quan gì đấy. Vì chủ nhân đã đi
vắng nên tiện nữ cũng không rõ ạ.
Gempachi gật đầu rồi lấy ra hai quan tiền.
- Đây là hai quan. Nếu như chủ nhân trở về có nói là ba quan thì
đây, ta đưa thêm.
Nói rồi đưa thêm một quan nữa rồi mua đốc kiếm đi mất. Khi chủ
hiệu trở về nghe vợ thuật lại thì:
- Ờ, quả nhiên đúng như lời đồn đại, đúng là khác người.
- Cứ cái trò này thì rồi bọn con buôn trong thành đều nói ba quan
hết cho xem.
Vợ chủ quán hùa theo, nói rồi ôm bụng cười rũ rượi.
Những chuyện như thế về Gempachi không phải là ít. Nhất là cứ
thấy thích cái gì thì cho dù dốc hết tiền túi ra cũng mua, còn vật dù rẻ đến
đâu mà không thích cũng chẳng bao giờ ngó tới.
Năm năm, rồi mười năm trôi qua. Một hôm có vị cung sư Kuroi
Tadatoshi Uemon nói với bọn con buôn ban đầu đưa ra hai giá lừa gạt
Gempachi.
- Các ngươi cứ lừa gạt ngài Gempachi mãi mà không thấy tội lỗi
sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.