KIẾM SỐNG - Trang 102

Mẹ sẽ ở thăm thành phố cho đến trung tuần tháng Sáu và sẽ đến thăm từng
ngôi nhà, từng căn gác của mỗi tín đồ.

Tượng Đức Mẹ tới nhà của cậu chủ tôi vào một buổi sáng ngày thường.

Tôi đang đánh nồi đồng trong bếp thì nghe thấy tiếng kêu hốt hoảng của mợ
chủ từ trong phòng vẳng tới.

- Mở cửa chính ra! Người ta rước tượng Đức Mẹ đến rồi!

Tôi nhảy xổ xuống dưới nhà mở cửa, người lem luốc, hai tay dính đầy

mỡ và gạch vụn. Một thầy tu trẻ tay cầm đèn, tay cầm bình hương khẽ càu
nhàu:

- Ngủ đấy à? Hãy giúp một tay…

Hai người dân thành phố khiêng một cái kiệu nặng đặt tượng Đức Mẹ

bước lên cầu thang gác hẹp. Tôi ghé vai và lấy hai bàn tay bẩn đỡ lấy mép
kiệu, khiêng giúp họ. Phía sau, những thầy tu nặng nề giậm chân và ngân
nga bằng một giọng trầm vẻ miễn cưỡng:

- “Lạy Đức Mẹ Rất Thánh, cầu cho chúng con…”

Tôi buồn rầu đinh ninh trong bụng: “Đức Mẹ sẽ giận mình vì mình bẩn

thỉu thế này mà dám đỡ Người, tay mình sẽ bị liệt mất…”

Tượng Đức Mẹ được đặt trên hai cái ghế phủ tấm vải sạch, ở ngay góc

trước cửa nhà. Hai thầy tu đứng đỡ hai bên kiệu, trẻ và đẹp như thiên thần,
mắt sáng ngời, vui vẻ, tóc phồng lên.

Họ bắt đầu làm lễ.

- “Ôi Đức Mẹ lòng lành…” – Một cố đạo to lớn cất tiếng hát lanh lảnh,

ngón tay đỏ tía mân mê cái dái tai sưng phồng lẩn sau đám tóc dài.

- “Đức Mẹ Rất Thánh, thương xót chúng con!” – Các thầy tu mệt nhọc

ngân nga.

Tôi yêu Đức Mẹ. Theo lời bà tôi kể thì chính Đức Mẹ đã gieo những

hoa, những niềm vui – tất cả điều tốt lành và đẹp đẽ – trên mặt đất để an ủi
những kẻ nghèo khổ. Cho nên, khi phải đến hôn tay Đức Mẹ, vì không để ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.