KIẾM SỐNG - Trang 101

- Mày bỏ không đi chịu lễ à, thằng vô đạo kia? Đã thế tao sẽ không nói

đâu. Để cho bố mày lột da mày mới được!

Tôi chạy về nhà, tin chắc mọi người sẽ tra hỏi và tất nhiên họ sẽ biết

được tôi không đi chịu lễ.

Nhưng sau khi chúc mừng tôi, bà già chỉ hỏi có một điều:

- Cháu cho thầy phụ lễ bao nhiêu tiền?

- Năm kopek. – Tôi trả lời bừa.

- Đưa cho thầy ta ba kopek đã là phúc lắm rồi, giữ lại hai kopek có phải

hơn không, mày rõ thật ngốc nghếch!

… Mùa xuân. Mỗi ngày như được khoác thêm một tấm áo mới. Mỗi

ngày lại rực rỡ hơn, đáng yêu hơn. Cỏ non và màu xanh tươi mát của những
cây bạch dương tỏa một mùi say ngây ngất. Như có một sức mạnh không thể
cưỡng được lôi cuốn tôi ra đồng, nằm ngửa mặt trên mảnh đất ấm áp, lắng
nghe tiếng chim sơn ca hót. Nhưng tôi còn phải chải quần áo rét, giúp chủ
nhà xếp đồ vào hòm, thái lá thuốc, lau bụi trên các đồ đạc, và suốt từ sáng
đến tối quẩn quanh với những đồ vật không cần thiết, khó chịu đối với tôi.

Trong những giờ rảnh rang, tôi hoàn toàn không biết làm gì. Khu phố

nghèo nàn của chúng tôi thì vắng tanh vắng ngắt, đi xa hơn nữa thì không
được phép; trong sân nhà toàn những người thợ đấu bẳn tính và mệt mỏi,
những mụ bếp, mụ thợ giặt nhếch nhác: Chiều tối nào cũng có những trò bù
khú khiến tôi rất khó chịu và tức mình đến muốn mù hẳn mắt đi cho rảnh.

Tôi trèo lên gác thượng, mang theo kéo và mấy tờ giấy màu; tôi cắt

hình bướm và trang trí kèo nhà… Công việc đó càng khêu gợi thêm nỗi
buồn. Tôi náo nức muốn đến nơi nào người ta ít ngủ hơn, ít cãi nhau hơn,
nơi người ta không làm chán tai Chúa bằng những lời than vãn, không làm
cho kẻ khác buồn tủi vì những câu nhận xét đầy bực tức của mình.

… Thứ Bảy, nhân dịp lễ Phục sinh, người ta rước bức tượng màu nhiệm

của Đức Mẹ vùng Vladimir từ tu viện Oranski vào thành phố. Tượng Đức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.