KIẾM SỐNG - Trang 99

Tôi đi ra, cảm thấy như mình bị lừa dối, sỉ nhục. Tinh thần tôi căng

thẳng vì sợ hãi trước buổi xưng tội biết bao, thế mà mọi việc lại xảy ra
chẳng có gì đáng sợ, có phần đáng chán nữa là khác! Chỉ có câu hỏi về
những cuốn sách mà tôi chưa biết là còn đáng chú ý. Tôi nhớ lại cậu học
sinh đọc sách cho những người phụ nữ nghe ở dưới tầng hầm. Tôi nhớ đến
bác Tốt Lắm. Bác ta cũng có nhiều sách bìa đen, dày cộp với những hình vẽ
khó hiểu.

Ngày hôm sau, nhà chủ cho tôi mười lăm kopek và bảo tôi đi chịu lễ.

Lễ Phục sinh năm ấy đến muộn. Tuyết đã tan từ lâu, phố xá khô ráo. Bụi bay
mù trên mặt đường. Suốt ngày vui và nắng ấm.

Một toán đông thợ đang say mê chơi cờ bên cạnh hàng rào nhà thờ. Tôi

nghĩ vẫn còn kịp đi chịu lễ nên nài xin bọn họ:

- Cho cháu chơi với!

- Bỏ ra đây một kopek thì sẽ được chơi. – Một người mặt rỗ, tóc hung

kiêu ngạo nói.

Tôi cũng không kém cạnh:

- Đặt ba kopek ở cạnh đôi thứ hai từ trái sang!

- Chồng tiền ra đây!

Thế là cuộc chơi bắt đầu.

Tôi đổi đồng mười lăm kopek, đặt ba kopek ở cạnh đôi quân cờ và

chồng tiền ở một ô dài, ai hạ được đôi ấy, người ấy nhận tiền, nếu trượt, tôi
nhận được của anh ta ba kopek. May cho tôi: Hai người rình cuỗm số tiền
của tôi đều không đánh trúng, thế là tôi thắng thêm được sáu kopek từ mấy
bần nông ấy. Điều đó khiến tôi cao hứng hẳn lên…

Nhưng một người trong bọn họ bỗng nói:

- Các cậu ạ, phải để ý thằng bé, kẻo nó ăn non đấy…

Câu đó làm tôi bực mình, tôi hấp tấp tuyên bố:

- Đặt chín kopek ở dưới đôi cuối bên trái!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.