KIẾM SỐNG - Trang 106

- Dẫn mẹ mày tới đây.

Tôi chạy về. gặp bà ngoại. Bà tán thành hành động của tôi và dụ ông

đến sở thủ công nghiệp xin giấy thông hành cho tôi, còn bà thì thân chinh đi
với tôi xuống tàu thủy.

- Được. – Chủ tiệm nhìn chúng tôi rồi nói. – Chúng ta xuống dưới này.

Ông ta dẫn tôi ra sau lái. Ở đấy có một đầu bếp phục phịch mặc áo cánh

trắng, đội mũ chụp trắng ngồi sau chiếc bàn con, vừa uống trà vừa hút một
điếu thuốc to tướng. Người chủ tiệm đẩy tôi lại phía bác đầu bếp:

- Đứa rửa bát đĩa đây!

Rồi ông ta bỏ đi thẳng. Bác đầu bếp thở phì phì, vểnh bộ ria mép đen

lên, nói với theo người chủ tiệm:

- Mướn về đây đủ thứ quỷ sứ, cốt rẻ mà…

Cáu kỉnh ngẩng cái đầu to với bộ tóc đen cắt ngắn, bác trợn tròn cặp

mắt đen thẫm, vươn vai, phùng má, làm ra vẻ quan trọng, quát oang oang:

- Mày là thằng nào?

Tôi rất không ưa con người ấy. Tuy mặc toàn đồ trắng, bác ta vẫn có vẻ

nhem nhuốc, lông mọc đầy ngón tay và tua tủa trong hai lỗ tai to.

- Cháu đói quá. – Tôi bảo bác.

Bác nheo mắt, và bỗng nhiên một nụ cười rộng làm thay đổi hẳn bộ mặt

hung dữ; đôi má đầy đặn, đỏ tía như những làn sóng chạy đến tận mang tai,
để lộ ra mấy cái răng to như răng ngựa; bộ ria mép mềm mại buông thõng;
bác bỗng giống như một người đàn bà hiền lành, béo phục phịch.

Hắt chỗ nước trà còn lại trong cốc qua thành tàu, bác rót cho tôi cốc

mới, rồi đẩy về phía tôi một chiếc bánh mì trắng kiểu Pháp còn nguyên và
một khúc xúc xích to.

- Chén đi! Có cha mẹ không? Có biết ăn cắp không? Không sao, đừng

sợ. Ở đây toàn một lũ trộm cắp cả, chúng nó sẽ dạy mày!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.