KIẾM SỐNG - Trang 78

Không chịu được tủi nhục, tôi nói:

- Thà nhặt giẻ cũng còn sướng hơn ở với cậu. Nhận cháu làm học trò

mà dạy được những gì nào? Đi đổ nước rác…

Cậu chủ túm tóc tôi, nhưng khẽ thôi, không khiến tôi cảm thấy đau, rồi

nhìn vào mắt tôi mà nói, vẻ kinh ngạc:

- Thì ra ông bạn cũng bướng bỉnh thật! Người anh em ạ, điều đó không

hợp với tao đâu, khô…ô…ông…

Tôi tưởng người ta sẽ đuổi tôi. Nhưng sau đó, một hôm cậu chủ xuống

bếp, tay cầm cuộn giấy dày cùng với bút chì, thước vuông góc và thước kẻ.

- Mài dao xong thì vẽ cái này!

Trên tờ giấy có vẽ mặt trước của một ngôi nhà hai tầng với rất nhiều

cửa sổ và những hình trang trí đắp nổi.

- Compa của mày đây! Mày hãy đo, rồi đánh dấu điểm đầu điểm cuối

của các đường thẳng lên mặt giấy bằng những dấu chấm. Sau đó lấy thước
và bút chì nối chấm này với chấm kia. Đầu tiên đặt thước ngang – kẻ những
đường ngang – sau đặt dọc – kẻ những đường thẳng đứng. Cứ thế mà làm!

Tôi rất vui mừng vì được làm cái việc sạch sẽ – bước đầu của việc học

tập – này. Nhưng tôi nhìn tờ giấy và các dụng cụ với một vẻ hết sức kinh sợ
vì không hiểu gì cả.

Tuy nhiên, tôi vẫn lập tức rửa tay rồi ngồi học. Tôi kẻ tất cả các đường

ngang trên tờ giấy và soát lại – tốt lắm! Nhưng thừa mất ba đường. Tôi kẻ
tất cả các đường thẳng đứng và ngạc nhiên thấy mặt tiền ngôi nhà bị sai lệch
một cách lố bịch: Cửa sổ rời sang khoảng tường giữa hai cửa ra vào, một ô
cửa sổ chạy khỏi tường và treo lửng lơ trong không khí, bên cạnh ngôi nhà.
Thềm chính diện cũng lơ lửng, nằm chót vót trên tầng hai. Đầu hồi thì lọt
ngay vào giữa mái. Cửa sổ tò vò thì nằm trên ống khói.

Tôi suýt phát khóc, nhìn rất lâu vào những hình thù kì dị không thể nào

sửa chữa lại được ấy, cố tìm hiểu xem tại sao chúng lại thành ra như thế,
nhưng không sao hiểu được. Tôi bèn quyết định sửa chữa bằng trí tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.