KIẾM SỐNG - Trang 81

- Tạm thời cháu hãy gác mọi công việc lại đã, đừng học nữa. Đấy, cháu

cũng thấy sự thể như vậy đấy!

Tôi thương hại cậu, một kẻ bị giày vò, bất lực và suốt đời điếc tai vì

những tiếng kêu la của hai mụ đàn bà.

Trước đây tôi cũng biết rằng bà già không muốn cho tôi học, cố tình

cản trở việc đó. Trước khi ngồi vào bàn vẽ, bao giờ tôi cũng hỏi bà:

- Có việc gì làm không ạ?

Bà cau có:

- Khi nào có, tao khắc bảo. Cứ việc ngồi ở bàn mà nghịch ngợm đi…

Nhưng một lát sau bà lại sai tôi đi đâu đó, hoặc là nói:

- Cầu thang chính mày quét đấy à? Rác, bụi còn đầy ở các góc! Đi quét

lại đi…

Tôi đến xem, chẳng thấy tí bụi nào.

- Mày lại cãi tao à? – Bà la lên.

Một lần bà lấy nước kvass

[31]

đổ lên các bản vẽ của tôi. Một lần khác,

bà làm đổ ngọn đèn dầu thắp trước tượng thánh lên. Bà ta tinh quái như một
đứa trẻ con có tính ranh vặt và thói giấu đầu hở đuôi mỗi khi định che đậy
mấy trò tinh nghịch. Tôi chưa từng thấy và sau này cũng không bao giờ thấy
lại một người dễ dàng và nhanh chóng nổi nóng, đồng thời thích than vãn về
mọi người và mọi việc một cách say sưa như bà ta. Người ta nói chung ai
cũng thích than vãn, nhưng bà ta làm việc này với một vẻ thích thú đặc biệt,
tựa như bà ta ngâm thơ vậy.

Tình yêu của bà đối với con trai thật mù quáng. Sức mạnh của tình yêu

đó, mà tôi không thể gọi bằng cái tên nào khác ngoài sức mạnh cuồng bạo,
làm tôi vừa buồn cười vừa sợ hãi. Thỉnh thoảng, sau khi cầu nguyện buổi
sáng, bà trèo lên bậc lò sưởi, chống khuỷu tay vào miếng ván ngoài cùng
của gác lửng và sôi nổi rít lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.