KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 205

mẽ, có thể nói là trụ cột chống đỡ cho nàng sinh tồn ở cái thế giới này. Trải
qua thời gian dài chung đụng, Lỗ Đạt Mã xem Dạ là bằng hữu, người thân,
làm nơi nương tựa. Nhìn Dạ bị thương, trong lòng khổ sở nói không nên
lời.

Trước đó gặp Cự Mãng, hiện tại có cự thú, dã thú ở cái thế giới này đều

khổng lồ, ai biết về sau có thể gặp phải Cự Tích, Cự Sư, Cự Hổ hay không?
Một con đơn độc thì cũng may, nếu như gặp phải một đám như Cự Lang,
một đám linh cẩu khổng lồ lại phải làm như thế nào? Ở đây trời băng đất
tuyết, thời điểm thiếu thốn thức ăn, tất nhiên không trốn thoát số mạng bị
xơi tái. (Cự Tích = con rắn mối thật bự, Cự Sư = sư tử thật bự, Cự Hổ =
con cọp thật bự ^_^)

Lỗ Đạt Mã không muốn chết, dĩ nhiên Dạ cũng không muốn chết, nhưng

làm thế nào để phòng ngừa? Nàng phải làm thế nào để trợ giúp cho Dạ, làm
cho hắn càng cường đại hơn đây?

Cuộc sống của Lỗ Đạt Mã mới vừa dễ dàng một chút, lại phải nhăn mi

cau mày rồi.

"Ùng ục......"

Trong bụng truyền tới tiếng kêu nhắc nhở Lỗ Đạt Mã, hôm nay nàng và

Dạ còn không có ăn qua chút gì. Mới vừa kịch chiến một phen, Lỗ Đạt Mã
đầy khẩn trương nên quên mất việc này rồi.

Người là sắt cơm là thép, tại sao có thể quên chuyện quan trọng như vậy.

Lỗ Đạt Mã đứng dậy kiểm tra Dạ một chút, hô hấp của hắn đều đều, trên

người cũng không nóng lên. Lại giúp hắn đắp cái áo da, Lỗ Đạt Mã khom
lưng đi ra khỏi phòng tuyết, lăn tròn một quả cầu tuyết chận lại miệng cửa,
cách ly hơi thở của Dạ với bên ngoài. Khứu giác của động vật hoang dã đều
hết sức bén nhạy, Dạ bị thương nặng, mùi máu trên người rất nặng, khó mà
bảo đảm sẽ không lại dẫn tới Đại Gia Hỏa đói bụng nào đó. Tuy nói, như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.