KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 210

Lỗ Đạt Mã đứng dậy muốn kéo Dạ nằm trở lại. Ai ngờ, Dạ cũng không

thèm phối hợp chút nào, từ trong cổ họng của hắn vừa phát ra âm thanh
"Khúc khích", vừa củng củng Lỗ Đạt Mã ra bên ngoài.

"Dạ, ngươi đang muốn làm cái gì hả?" Lỗ Đạt Mã không dám dùng sức

mạnh với Dạ, mà nghe lời đi ra ngoài theo ý của hắn, sợ không cẩn thận
làm vết thương bị vỡ ra lợi hại hơn.

Ra khỏi phòng tuyết, gió lạnh thổi tới trước mặt khiến Lỗ Đạt Mã rùng

mình một cái. Vào lúc này thời gian đã vào đêm. Bởi vì mới vừa rồi ngủ
thiếp đi ở trong băng thiên tuyết địa nơi này, hiện tại cả người lạnh lẽo, tay
chân tê tê, đoán chừng tỉnh lại muộn thêm một lát nữa thì máu trên người
mình cũng phải đông lại. Lỗ Đạt Mã xoa xoa tay và mặt, hoạt động thân thể
tứ chi một chút, ở trong đống tuyết chạy nhảy mấy vòng, rốt cuộc mới cảm
thấy nhiệt độ có chút tăng trở lại.

Dạ ở một bên đợi nàng một lát, rồi lại tiến lên phía trước củng nàng đi.

Lỗ Đạt Mã có chút hiểu, đây là Dạ gọi nàng về nhà, trở về trong động

nghỉ ngơi. Chỉ có ở thời điểm hóa thành hình người Dạ mới có thể nói ngôn
ngữ nhân loại Lỗ Đạt mã dạy hắn, thời điểm Tiểu Báo thì chỉ có thể phát ra
Thú Ngữ như vậy. Lỗ Đạt Mã đối với đặc điểm này của hắn thì rất hài lòng,
thử nghĩ mà xem, nếu như có một con Tiểu Báo mở miệng nói tiếng người,
ặc...... Dù là biết đó là Dạ, Lỗ Đạt Mã cũng sẽ không tự chủ được cảm thấy,
mình xuyên vào trong

《 Tây Du kí 》, mà Dạ là một con Tiểu Báo thành

tinh. Vẫn là như vậy thì được, thời điểm làm người thì tiếng người nói, thời
điểm làm Tiểu Báo thì nói Thú Ngữ.

"Dạ, không thể đi, vết thương trên người của ngươi sẽ bị xé rách!"

Hình như Dạ có chút tức giận Lỗ Đạt Mã không nghe lời, phát ra tiếng

"Oa! Ô oa oa!", đây là đang trách cứ nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.