KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 343

hiện tại bọn họ như thế nào, chắc cũng đã phát hiện không thấy mình đi,
cũng không biết sẽ nóng nảy thành hình dáng gì......

"Đạt Mã! Đạt Mã!"

Dạ đang kêu nàng.

Lỗ Đạt Mã lau nước mắt, trả lời.

Dạ giơ lên thịt trâu đã làm sạch đi tới, nhìn thấy nước mắt trên mặt Lỗ

Đạt Mã, cúi đầu dùng cái mũi ngửi ngửi món ăn trong tay nàng, lại bốc lên
một ít nếm thử một chút, nghiêng đầu phun ra.

"Đạt Mã không khóc! Có thịt."

Thứ này thật khó ăn, Dạ lấy món ăn rau trộn ném qua một bên, đại khái

hắn cho là, Lỗ Đạt Mã khóc là bởi vì quá khó ăn.

Lỗ Đạt Mã ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt chân thành của Dạ, cười cười, âm

thầm nhắc đi nhắc lại ở trong lòng: cha mẹ, con gặp được Dạ, hắn rất giỏi
giang, cũng rất chăm sóc con, cho dù có đôi khi ngốc ngốc. Con ở bên này
sống rất tốt, hai người cũng phải sống thật tốt......

Lỗ Đạt Mã vẩy chút muối ở trên thịt, giao cho Dạ cầm đi nướng chín.

Dạ nướng chín thịt xong, vẫn như cũ cầm miếng mềm nhất đưa cho Lỗ

Đạt Mã.

Lỗ Đạt Mã cong cong khóe mắt nhìn về phía hắn, cười híp mắt nhận lấy,

gặm ăn từng miếng từng miếng.

Dạ thì vừa ăn miếng to, vừa tiếp tục nướng thịt.

Hiện tại thói quen ăn uống của Dạ cũng thay đổi không ít. Bởi vì mỗi

ngày Lỗ Đạt Mã phải ăn ba bữa cơm, trước kia Dạ chỉ ăn buổi sáng rồi thôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.