KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 357

màu tím sẫm không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cái nồi lớn kia, lỗ mũi
thỉnh thoảng tung nhảy lên.

Lỗ Đạt Mã cười trộm trong lòng, vào lúc này nếu như hình thái của Dạ là

đại miêu mà nói, có lẽ đầu lưỡi đã sớm liếm lên chóp mũi rồi.

Dạ ngó ngó Lỗ Đạt Mã bên cạnh, muốn hỏi một chút đây là nàng đang

làm cái gì? Nhưng vừa nghĩ tới vẫn còn đang tức giận với nàng, lại không
được tự nhiên ngoảnh đầu sang một bên.

Trong lòng Lỗ Đạt Mã cười đến rút gân, cái tên Dạ này ngay cả tức giận

cũng manh như vậy. Lỗ Đạt Mã cố nén nụ cười lại, nàng phải bắt được cái
cơ hội hòa giải này.

"Dạ, ta làm cá hấp, lát nữa ngươi nếm thử xem mùi vị thế nào?"

Lỗ Đạt Mã cười híp mắt nhìn Dạ, chờ đợi phản ứng của hắn.

Dạ nghiêng đầu nhìn nàng, há miệng. Lỗ Đạt Mã đoán nhất định hắn sẽ

hỏi mình: cá hấp là cái gì? Kết quả nàng tính sai, cuối cùng Dạ không có
lên tiếng, lại nghiêng đầu đi nhìn cái nồi chằm chằm.

Lỗ Đạt Mã nhìn bộ dáng rối rắm của Dạ, cười đến giống như con hồ ly

nhỏ, trong lòng thầm nghĩ: Nhóc con, chờ ta lấy "đòn sát thủ" từ trong nồi
ra, xem ngươi có ngoan ngoãn mà đi vào khuôn khổ hay không!

Xem chừng cá đã chín không sai biệt lắm, Lỗ Đạt Mã xếp da thú lại thật

dầy lấy cái "nắp nồi" ra, mùi cá vị trong veo phiêu tán ra ngoài. Đầu Dạ
cũng theo mùi thơm mà khoảng cách cùng cái nồi càng ngày càng gần.

Bẻ hai cây cành cây nhỏ làm đũa, Lỗ Đạt Mã gắp một miếng cá lên đặt ở

bên môi nhẹ nhàng thổi. Mà ánh mắt của Dạ cũng vòng tới vòng lui theo
động tác của Lỗ Đạt Mã. Khi Lỗ Đạt Mã làm bộ muốn ăn vào miếng cá
này, Dạ theo bản năng nuốt nước miếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.