Trong vòng hai ngày, Lỗ Đạt Mã dùng sợi dây da thú cộng thêm dây leo
bện được lưới cá.
Mặc dù từ lúc trời mưa đến giờ, Lỗ Đạt Mã cũng sẽ không ra khỏi động
xuống dốc núi, nhưng từ nhếch nhác trên người Dạ mỗi ngày đi săn bắt trở
về, nàng cũng biết tình huống bên ngoài có bao nhiêu gay go.
Nấu xong nước nóng xua Dạ đi rửa một thân bùn lầy và nước mưa, Lỗ
Đạt Mã liền nướng thịt đã được hắn rửa sạch đặt ở ngoài động. Đợi Dạ tắm
xong vừa lúc có thể ăn.
Ăn xong điểm tâm, Lỗ Đạt Mã lấy lưới cá mình đã đan xong ra như hiến
vật quý.
Dạ vô cùng nghiêm túc nghiên cứu, sau đó bắt đầu hỏi nàng phương
pháp sử dụng.
Xuất phát từ mục đích muốn cho Dạ động lòng, đồng ý cho mình đi ra
ngoài bắt cá, Lỗ Đạt Mã giảng giải cực kỳ tỉ mỉ, mà Dạ cũng nghe được
cực kỳ nghiêm túc.
Nhưng mà, đến tối trước khi sắp sửa đi ngủ, Dạ cũng không có nói rõ
chuyện bắt cá ngày mai, Lỗ Đạt Mã có chút buồn bực. nhưng nghĩ lại, lại
vui mừng, ngươi không nói đồng ý, cũng không nói không đồng ý, như vậy
ta liền coi như ngươi cam chịu là đồng ý, sau đó, nàng an tâm ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau mở mắt ra, Dạ đã đi ra ngoài săn bắt.
Lỗ Đạt Mã trở mình một cái rồi bò dậy, sau khi rửa mặt, liền muốn cầm
lưới cá đi ra ngoài, nhưng nàng tìm một lần chỗ nàng cất đồ, cũng không
tìm thấy bóng dáng lưới cá.
Đi đâu chứ?