KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 568

Ăn xong bữa cơm, Lỗ Đạt Mã và Dạ ngồi xuống, thương lượng vấn đề

tiểu báo nhân đi hay ở.

Ý định ban đầu của Lỗ Đạt Mã là muốn giữ nó ở lại, nhưng nàng phải

cân nhắc ý nguyện của Dạ, dù sao kế sinh nhai cái gia đình này của bọn họ
đều là dựa vào một mình Dạ. Thêm một miệng ăn, ở thời điểm thức ăn
thiếu hụt, con mồi không dễ bắt được không thể nghi ngờ sẽ gia tăng gánh
nặng cho Dạ.

Hiện tại tiểu báo nhân còn nhỏ, ăn không nhiều lắm, nhưng nó sẽ càng

ngày càng ăn nhiều, tục ngữ nói: tiểu tử choai choai ăn chết lão tử.
Diendanlequydon~ChieuNinh Trong ấn tượng của Lỗ Đạt Mã, báo con lớn
lên đến có thể độc lập ít nhất phải mười ba đến hai mươi tháng, ở trên cái
thế giới này cũng chính là thời gian phải kéo dài qua hai mùa màng.

Lỗ Đạt Mã không biết kỳ phát triển chính xác của tiểu báo nhân, nhưng

mà nàng cảm thấy hẳn là xê xích không bao nhiêu với Tiểu Báo thuần túy.

Cho nên, nếu như Dạ không muốn giữ tiểu báo nhân này lại, cho dù nàng

cảm thấy tàn nhẫn, cũng vẫn sẽ hạ quyết tâm tiễn bước tiểu báo nhân đi. Dù
sao, ở trong lòng của nàng Dạ là không ai có thể so sánh được.

Không ngờ, thế nhưng Dạ đồng ý nuôi dưỡng tiểu báo nhân.

Lỗ Đạt Mã đoán, hẳn là Dạ cảm thấy tiểu báo nhân trải qua thời ấu thú

tương tự như hắn. Nếu như lúc trước hắn không có được Cự Lang nuôi lớn,
có lẽ hiện tại hắn đã sớm chết rồi. Thậm chí Lỗ Đạt Mã đang suy đoán, mẹ
của Dạ có lẽ cũng chết đi duới tình huống như thế, mà Dạ lại trời đất xui
khiến được vợ chồng Rhona nhặt được, mang vào thảo nguyên.

Bất luận là Dạ nghĩ như thế nào, dù sao tiểu báo nhân lại có nhà mới, nó

có thể bình an trưởng thành.

Lỗ Đạt Mã đặt tên gọi cho nó: Tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.