Lão Vu Bà nguyền rủa mỹ nhân ngủ, nàng đều sợ ngày nào đó mình thật sự
liền ngủ không tỉnh.
Dần dần, nàng lại bắt đầu không muốn ăn, vô luận là thịt nướng hay là
thịt chiên, Lỗ Đạt Mã chỉ vừa tưởng tượng thì hoàn toàn không có khẩu vị.
Trái cây còn để lại từ lúc mùa xuân và đậu phụ sữa khô, ngược lại nàng một
lần có thể ăn được rất nhiều.
Mấy chục ngày phản ứng khác thường, hơn nữa Dạ và Tuyết biểu hiện ra
hành động quái dị đối với nàng, Lỗ Đạt Mã đột nhiên có ý nghĩ xấu.
Không phải là nàng sắp chết đi!
Lỗ Đạt Mã cảm thấy mình hoài nghi rất có khả năng.
Chu kỳ thời gian của thế giới này và với thế giới cũ nàng ở, mùa chuyển
đổi có khác biệt rất lớn. Mặc dù đến sau này, thân thể của nàng cũng vì
thích ứng mà xảy ra một chút cải tạo, nhưng mà những thứ cải tạo này cũng
không nhất định đủ để khiến cho nàng có thể hoàn toàn đồng bộ với thế
giới này.
Như vậy, theo thời gian trôi qua, chức năng thân thể của mình hoặc thoái
hóa, hoặc suy kiệt sẽ thấy càng thêm rõ ràng. Trạng thái bây giờ cũng là bởi
vì tình huống chuyển biến xấu mà hiện ra đến bên ngoài.
Nghĩ tới đây, lòng của Lỗ Đạt Mã không khỏi đau thương.
Nàng thật vất vả thích nơi này, thích ứng phương thức cuộc sống ở đây.
Nàng không bỏ được Dạ, mặc dù hắn bá đạo, cố chấp, sẽ không nói lời
hữu ích dụ dỗ mình, còn bụng dạ hẹp hòi. Nhưng mà, Lỗ Đạt Mã biết, nàng
cũng không tìm được nam nhân nào khác đối với mình tốt hơn Dạ.