KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 688

Hắn có chút cảnh giác nhìn xung quanh khắp mọi nơi một chút, giống

như đang xác định có người hay không. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh
Sau đó quen tay hay việc đi nhanh đến bên cạnh bếp lò, để lá cây ôm trong
tay xuống. Quả dại sáng bóng mang theo giọt nước trong suốt hiển lộ ra.

Cái bóng dáng kia không phải là ai khác, chính là Tuyết.

Báo nhân thói quen chính là như vậy, cho dù là người thân của mình,

một khi bị đuổi đi, đi sinh sống một mình, như vậy, chưa được cho phép
cũng không thể tự mình trở lại lãnh địa người nhà.

Cho nên, Tuyết liền len lén chạy trở về, lại lặng lẽ rời đi.

Chỉ là, lần này, hắn muốn lặng lẽ rời đi cũng không thể.

Có thể là quá lưu luyến với địa phương mình lớn lên, tinh thần Tuyết có

chút phân tán, lúc xoay người mới nhìn thấy Lỗ Đạt Mã bày ra dáng bình
trà, mắt trợn tròn nhìn hắn. (dáng bình trà: hai tay chống nạnh)

Tuyết bị nàng nhìn chăm chú có chút chột dạ.

Mà Lỗ Đạt Mã đột nhiên giơ tay lên níu lấy lỗ tai của hắn, quát: "Tiểu tử

chết tiệt, trở về thì trở về đi, tại sao phải lén lút......"

Lời còn chưa dứt nước mắt liền "xoạch xoạch" rơi xuống.

Sau đó liều chết ôm Tuyết cao hơn mình một cái đầu bắt đầu khóc lớn.

Tuyết bị Lỗ Đạt Mã nháo đến tay chân luống cuống, giương mắt sang Dạ

cầu cứu.

Dạ khó khi có được không có tranh thủ tình cảm với Tuyết, chỉ liếc nó

một cái rồi đi vào động, ý kia rất rõ ràng, phiền phức của mình thì tự mình
giải quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.