KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 385

KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP

KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP

Khải Tát Nguyệt

Khải Tát Nguyệt

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 47: Ma Môn Mở Rộng

Chương 47: Ma Môn Mở Rộng

Lâm Phương Sinh tuy không thể thấy người kia có sắc mặt xanh trắng,

ánh mắt âm u, nhưng có thể cảm nhận được mùi vị chết chóc trên người hắn
ta; tuy bản thân hắn đã đạt Kết Đan nhưng cuộc đời lại càng thêm vô vọng.
Y thởdài một tiếng, “Khanh bản giai nhân, cớ chi làm giặc.”*

*”Vốn là người tốt, sao lại hóa giặc”, mang ý tiếc nuối.

Sắc mặt người nọ âm trầm, giọng nói lạnh lùng mà bén nhọn, “Ta nay

tùy tùng Thánh chủ, trong lòng tràn ngập niềm vui, người chết cũng chẳng
phải ta, đương nhiên vui sướng khó tường, đừng có nói bậy!”

Con ngươi nặng trịch của Lâm Phương Sinh không có đến nửa gợn

sóng, ngón tay khẽ động là có thể triệu được linh kiếm. Mũi kiếm nghiêng
nghiêng bày vẻ công thủ vẹn toàn, linh lực tràn ngập quanh thân. Y thở dài,
“Ngươi thân là Thiếu chủ Kiếm Nguyên tông, không có chí tiến thủ, lại
đắm mình nhận giặc làm cha… Chẳng lẽ trọn đời này nguyện làm một con
rối?”

Người nọ chính là Thiếu tông chủ Kiếm Nguyên Tông La Hạo Nhiên

mất tích đã lâu, cả người đầu mùi tử khí, đúng là đã bị luyện thành một con
rối.

Thân thể con rối nếu bảo tồn đúng cách cũng chỉ duy trì Kim Đan được

tám trăm năm, so ra thì cũng không hơn quá nhiều với lớp dưới.

Da thịt là của người phàm, tuy bước khởi đầu thấp, tiến bộ cũng chậm,

nhưng lại thắng ở chỗ tiền đồ có tương lai. Thế nhưng những con rối lại khá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.