KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 395

Kiểu phản kháng vô lực như cá nằm trên thớt, sơn dương chờ làm thịt

thế này, mắt Lâm Phương Sinh cứ tối sầm lại, sắc mặt tái nhợt, ngón tay
bấu chặt lấy xích sắt, khẽ dùng lực là chúng lại va vào nhau kêu leng keng.
Y trầm giọng nói, “Ta giết ngươi **, từ trước đến nay không hề hối hận!
Nay lạc vào tay ngươi, muốn giết muốn chém mặc ngươi làm gì thì làm! Cớ
sao…. lại nhất định phải làm nhục ta như thế này?”

*Nguyên văn chỗ này tác giả còn dùng 1 từ nhưng bị che mất, không rõ

là từ gì.

Ma Tu kia lại chỉ nhẹ nhàng chạm lên mi mắt y, ngón tay mang theo ma

lực luẩn quẩn, đâm vào mí mắt hơi đau đau, dường như muốn móc mắt y ra
xem.

Tiện đà, hắn ta cười, “Thiên địa vũ trụ chia làm sáu Giới, lại chỉ ngăn

cách có riêng mình Ma giới, phàm đã ngoài Nguyên Anh là không được ra
ngoài. Cho nên ta tách thất tình lục dục của mình ra, tạo nên một ảo ảnh
Kim Đan để đi qua lục Giới, làm phương tiện hành sự. Ai ngờ tình nghiệt
của ảo ảnh kia quá nặng, đúng là trúng phải sự mê hoặc của ngươi.”

Lúc ngón tay kia thu lại, Lâm Phương Sinh thấy ánh sáng chói lòa trước

mặt, xót đến ứa lệ, theo bản năng nhắm chặt mắt lại.

Lúc mở mắt ra thì tầm mắt đã sáng trở lại, thứ gì trước mặt cũng rõ ràng.

Ma khí ngoan cố chiếm cứ như vậy, lại dễ dàng bị trục đi.

Vậy mới thấy rõ diện mạo của nam tử trước mặt.

Giữa một thạch thất rộng rãi, Ma Tu kia vận một bộ trường bào đen

thuần, chụp tóc bằng xương trắng, tóc tím dài đến eo, thần sắc kiêu căng,
dung nhan cũng giống Diêm Tà mấy phần, trông có vẻ lớn hơn mấy tuổi,
thâm trầm nội liễm, long chương phượng triện*.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.