KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 402

Mục Thiên Hàng đưa ngón tay dính bạch dịch nóng hổi nhẹ nhàng xoa

lên nhập khẩu phíasau của y, “Khi lần đầu bổn tọa gặp ngươi vẫn luôn thắc
mắc, kẻ tham hoan hảo sắc cỡ này, phải bao nhiêu người mới thỏa mãn
nổi?”

Ngón tay đưa vào nơi sâu thẳm, như thể đã thành khách quen mà từ từ

quấy đảo bên trong, cẩn thận vuốt ve châm lửa lên nội bích non mịn.

Phù văn được hưởng tí ngon ngọt rồi thì không biết thật giả gì, vui vẻ

dây dưa với đầy ngón tay, dụ dỗ hút lấy vào.

Khóe mắt Lâm Phương Sinh đã ánh nước, vẫn cắn răng nói, “Không

quan hệ tới ngươi!”

Mạnh miệng kiểu này làm cho Mục Thiên hàng bật cười, lại đưa hai

ngón tay mạnh mẽ mở bung nhập khẩu bé hẹp, “Giờ lạc vào trong tay bổn
tọa rồi, đương nhiên là có liên quan đến bổn tọa. Nếu không thể thỏa mãn
ngươi, vậy chẳng lẽ là coi thường những tiểu bối Hóa Thần kia sao?”

Lúc bị đâm vào là một cơn đau nhức ập tới, lâm Phương Sinh nghẹn cả

họng, nửa chữ cũng không thốt ra nổi, lại bị trói buộc bởi xích sắt, tứ chi
mở lớn, người kia thoải mái áp thân vào giữahai chân y, tùy ý đùa bỡn nơi
bí ẩn.

Càng khiến y khó nhẫn nại là, phù văn kia chẳng kiêng kị cái gì, địch ta

bất phân, dưới sự trêu chọc của ngón tay Mục Thiên hàng thì rất hưng phấn,
lại nhờ máu rồng thấm qua vết thương vừa nãy dẫn dụ thì càng có tinh thần.

Mục Thiên Hàng có thừa kiên nhẫn, hai ngón tay co rút, cẩn thận ve

vuốt, xoa nắn để nơi nhập khẩu kia nới lỏng ra. Đợi đến khiLâm Phương
Sinh có thể thích ứng với dị vật thìdần dần thấy không đủ thỏa mãn, cảm
giác rất nhẹ rất yếu, quá ngắn quá nhỏ. Vội vàng khát cầu, hơi thởnóng rực,
thân mình xoay xoay; ngay cả tiếng xích sắt giòn tan cũng mang cả ý dục
niệm tình nghiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.