KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 417

Lâm Phương Sinh bị đánh úp đột ngột, ngưng lại một lúc mới lấy lại

được hơi, tuy nhiên cũng chưa kịp thích ứng đã bị nhục nhận cứng rắn
không người trừu động thô bạo, xỏ xuyên vô hạn, tình triều mạnh mẽ cuộn
tới khiến y chỉ có thể thở dốc thừa nhận, không cách nào mở miệng.

Mục Thiên Hàng bất mãn, nhấc đùi y lên thác trên tay, khiến y thành tư

thế lơ lửng, lưng dựa vào tường, lung lay sắp đổ. Chỗ hai người đang kết
hợp và điểm tựa lực duy nhất, khiến hắn lại càng vào sâu đến nơi chưa từng
thấy. Lâm Phương Sinh chỉ thấy quá nhanh, thông khẩu bị độn đến đau, y
nhíu mày, rên lên như hát, “Chặt… quá…..”

Mục Thiên Hàng cười, “Câu này nên để ta nói mới đúng…” Lại từ từ rút

ra, rồi đâm mạnh vào, khiến Lâm Phương Sinh đập mình vào tường một
cái, giờ mới nói, “Đúng là chặt thật, thả lỏng chút đi.”

Lâm Phương Sinh cả giận, “Câm miệng!”

Ma Tu kia cười rộ lên, hạ một nụ hôn lên khóe mắt y, tiệnđà làm thêm

một trận oanh tạc, phù văn kia không co rút mạnh nổi mà chỉ co bóp nhè
nhẹ. Lâm Phương Sinh bị hành đến mức giọng cũng khàn đặc, nam căn
sưng cứng, chốc lát thấy trước mắt lóa lên, tinh dịch phun ra dây cả lên
quần áo hai người.

Mục Thiên Hàng còn làm thêm một lúc nữa mới phóng thích. Hắn đứng

thẳng bất động, đợi y hành công, hấp thụ toàn bộ chỗ dịch trong người.

Có điều linh khí của Độ Kiếp quá mạnh, một tiểu tiểu Kim Đan như y

sao thừa nhận nổi, mỗi lần dùng dương tinh xong là lại ngủ thiếp đi.

Đợi đến khi y tỉnh dậy, thế mà… đã tiến vào trung kỳ củaKim Đan.

Trăm vị tạp trần, không biết là phúc hay họa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.