KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 626

“Đi thôi.” Hắn nói, ôm ngang lấy tiểu đồ đệ, hướng về phíanơi sáng rọi

trong rừng ấymà đi.

Khu đất phía sau đó như được mở ra hết cỡ, treo đầy đèn màu, khí cầu

cùng đủ loại đồ trang trí rực rỡ.

Chính giữa khu đất trống là một vòng xoay ngựa gỗ đang phát ra tiếng

nhạc êm tai, những con ngựa sơn trắng cùng yên mạ vàng liên tục lên
xuống xoay tròn.

Tư Hoa Quân đang ngồi trên một trong số chúng, một tay chống má,

khuỷu tay đè lên tay vịn, tóc dài buộc gọn sau lưng, bên ngoài còn đang
khoác áo blouse trắng, chắc là đi vội quá chưa kịp thay. Hắn ta đang cười
rất ung dung, nào có vẻ gì là “Trưởng khoa quỷ súc” trong truyền thuyết.

Viêm Dạ và Trần Minh đứng trên một đài cao, đang nhét pháo hoa dài

tầm nửa mét vào ống đồng rồi châm ngòi.

Ánh lửa lóe lên, pháo sáng cả tầng không, nổ ầm ầm, vẩy ra vô số tia

sáng đủ màu, như từng đóa thược dược muôn hồng nghìn tía, ngay cả trời
sao cũng phải ảm đạm.

Trần Thiên cũng đang ngồi trên ngựa gỗ, uể oải cầm lon bia, tầm mắt

lướt qua không chút ý cười, chỉ gật đầu với hai người, lại ngửa đầu nhìn lên
bầu trời đầy hoa.

Chinh Mạc mỉm cười đi lên đón, Lâm Phương Sinh phát hiện ra trên bộ

đồ tác chiến của hắn có mấy vết rách, rìa bị cháy đen, hiển nhiên là vết phép
thuật để lại. Trong ánh mắt vẫn là mệt mỏi chưa tan hết, nhưng giọng nói
vẫn như tan thành sự dịu dàng, “May mắn mà đến kịp.”

Lâm Phương Sinh đột nhiên hiểu ra, những người này đều vì giờ phút

này đây, từ trời nam biển bắc đuổi tới, vẫn luôn gạt y, cũng là vì chính giây
phút này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.