KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 77

“Sư huynh… Mạc… Đừng… Như vậy…”, Lâm Phương Sinh đột nhiên

cảm thấy nơi mông mình nóng lên, đúng là Chinh Mạc vươn đầu lưỡi ra,
đảo qua nhập khẩu phía sau của y, cảm giác đầu lưỡi của sư huynh làm y
bất giác bám lấymép bàn, rên rỉ thành tiếng.

Chinh Mạc không trả lời, chỉ giữ lấy hông y, tiếp tục liếm duyệt huyệt

khẩu. Nơi đó ban đầu cứng nhắc dần mềm ra, đầu lưỡi cũng dễ dàng tiến
vào.

Lâm Phương Sinh ý loạn tình mê, sợhãi né tránh, thắt lưng dán xuống

bàn, lại bị Chinh Mạc kéo lại, đầu lưỡi mềm mại chậm rãi thăm dò bên
trong, mặc y giãy dụa, khiến cảm giác tê ngứa nóng rực lan tận đến nơi sâu
nhất. Nam căn của Lâm Phương Sinh cũng chậm rãi đứng lên, dần tiết dịch.

Đợi đến khi Chinh Mạc đứng dậy, “thương lớn” xuyên vào bên trong,

Lâm Phương Sinh chỉ còn vài hơi thở gấp, tùy theo xâm nhập của sư huynh.

Khi nơi mềm mại ấm áp nuốt lấy nam căn, cả hai đều nhịn không nổi

thở dài một tiếng. Chinh Mạc ban đầu là từ từxỏ xuyên, lướt qua liền
ngưng, ngay cả Lâm Phương Sinh cũng thấy không thỏa mãn, cong lưng
nâng mông, đón từng luận động của sư huynh. Chinh Mạc khẽbật cười,
liếm lênthắtlưng sư đệ lúc này đã nhiễm một lớpmồ hôi, “Vội vã đến thế
sao?”

Lâm Phương Sinh bị liếm, kinh suyễn một tiếng, khuỷu tay chống xuống

bàn gỗ, vùi mặt vàocánh tay, mái tóc đen như tơ lụa bị mồ hôi thấm ướt, rối
tung phủ lên bờ vai, lộ ra vành tai ửng hồng kiều diễm.

“Sư huynh biết rõ… Lại…”, Lâm Phương Sinh oán giận, liền bị Chinh

Mạc đỉnh cho một cái. Hắn chế trụ hông y, mạnh mẽ luận động. Lực đạokia
mạnh đến mức, phần sau lời nói của Lâm Phương Sinh hoàn toàn vỡ vụn.

Bàn gỗ hoàng lê theo động tác cường ngạnh của Chinh Mạc mà đong

đưa, chén trên đó dịch chuyển dần đến mép bàn rồi rơi vỡ đầyđất, Lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.