KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 166

Những người đứng xem đằng xa, dù là người dân lao động bình thường

nhất vốn không thể biết thân phận của hắn đều nhìn ra sự bất phàm của
người này, cảm thấy hắn sinh ra là để làm đại nhân vật thu hút ánh nhìn của
mọi người.

Trần Mặc Ly chợt lui sang một bên, trong ánh mắt lấp lánh lên sự tôn

kính, thậm chí là sùng bái. Có thể khiến y hành động như vậy dĩ nhiên chỉ
có thể là công tử của y - Ly Lăng Quân trong truyền thuyết.

Ly Lăng Quân nhìn qua có vẻ chỉ hai mươi tuổi chậm rãi bước tới trước

mặt Đinh Ninh, giữ một khoảng cách có thể khiến người khác cảm thấy
thoải mái nhất. Hơn nữa vì nhận thấy mình cao hơn Đinh Ninh rất nhiều,
hắn còn cố tính không đứng thẳng người.

Sau đó hắn mỉm cười hòa nhã, nghiêm túc làm lễ với Đinh Ninh, nói:

"Lời của tiên sinh rất đúng, tôi không nên tới rồi lại chỉ ngồi trên xe ngựa,
mà phải đích thân chào hỏi Trưởng Tôn cô nương mới đúng. Quả thực tôi
đã quá tự đề cao thân phận của mình.”

Lúc này một số quần chúng ở cách đó không xa đã đoán được thân phận

của hắn, lại nghe được lời hắn nói trong lòng đều chấn động, bội phục thầm
nghĩ Ly Lăng Quân quả giống như lời đồn, tuyệt không phải kẻ tầm
thường.

Những lời này không chỉ hợp lễ mà lại không che đậy gì, khiến cho

người ta vừa nghe đã cảm thấy Ly Lăng Quân là người đường đường chính
chính, quang minh lỗi lạc.

Đinh Ninh bình tĩnh chắp tay đáp lễ: “Nếu đã như vậy, công tử có thể nói

mục đích tìm tới đây rồi.”

Ly Lăng Quân nhìn vào gương mặt bình tĩnh của Đinh Ninh, trong ánh

mắt thoáng ánh lên vẻ lạ lùng, nhưng hắn cũng không do dự nhiều, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.