KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1750

Ánh mắt lão chầm chậm lướt qua một vòng, vượt qua vô số thần dân

đang quỳ bái mình, cuối cùng dừng lại ở đường biên giới xa tắp của Trường
Lăng.

"Ngươi đã nói, nếu có thể làm cho vạn dân thực sự kính yêu, họ mới thật

tâm quỳ bái. Hiện giờ, quả nhân đã làm được. Cho nên tất cả những gì quả
nhân làm đều là xác đáng."

. . .

"Món mì này của ngươi ta đã ăn đến phát nghiện, dọn đến chỗ Mặc Viên

bên đó mà bán. Đừng để như hôm nay, khi ta quay về đến đây thì đã quá
thời gian ăn điểm tâm mất rồi. . . Hơn nữa, cảnh trí bên Mặc Viên đẹp ngoài
sức tưởng tượng của các ngươi. ."

Trong Ngô Đồng Rụng Lá, Đinh Ninh đứng trước tiệm mì mà bình

thường sáng sớm ngày nào mình cũng tới ăn, đặc biệt thành khẩn thuyết
phục ông chủ tiệm mì, nhưng ông chủ tiệm vẫn dửng dưng nhào nặn mì sợi.
Đến khi Đinh Ninh nói rã bọt mép, ông chủ tiệm mì thường ngày vẫn đối
xử với Đinh Ninh hết sức khách khí mới nổi đóa ngẩng đầu lên, "Ta đang
yên đang lành ở chỗ này, tại sao phải dọn đến Mặc Viên ở. Hơn nữa, cửa
hàng ta vừa mới sửa sang lại không lâu, còn bên chỗ Mặc Viên đó vắng như
chùa bà Đanh, ta làm mì cho ai ăn đây?"

"Ta sẽ nghĩ cách khiến mọi người cùng dọn đi hết." Đinh Ninh vẫn bình

thản như không, nói với thái độ rất đáng tin cậy: "Chỉ cần ngươi đồng ý, ta
sẽ lập tức đi nói với những người khác."

Ông chủ tiệm mì trợn trắng mắt, hỏi: "Ngươi định như thế nào?"

Đinh Ninh hiểu ngay y hỏi vậy là muốn nói ngay cả ta ngươi còn chưa

không thuyết phục nổi, ngươi còn dám ba hoa thuyết phục những người
khác cùng dọn đi. Nhưng mà hắn vẫn không hề nhụt chí, vẫn cứ tiếp tục
thành khẩn nói: "Miễn tiền thuê nhà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.