KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 2130

Lúc Đinh Ninh thực sự bắt đầu lâm tình trạng ngủ say, Phù Tô đứng

trước một tòa điện của Mân Sơn Kiếm Tông đang cúi đầu chờ đợi.

Tất cả kiến trúc của Mân Sơn Kiếm Tông đều dùng đá xanh để xây dựng,

nhưng màu của cung điện này lại là màu vàng óng ánh.

Bởi vì tòa điện này là hành cung của hoàng đế Đại Tần.

Mặc dù Mân Sơn Kiếm Tông cao ngạo nhưng cũng phải thần phục trước

bậc đế vương mạnh nhất trong thiên hạ, biểu lộ ra sự tôn kính thật sự.

Cửa điện hé mở, một lão nhân đi ra.

Lão nhân mỉm cười nhìn Phù Tô, hai tay lão đút vào trong tay áo. Chỉ

nhìn qua trang phục màu trắng bằng gấm, người khác không cách nào liên
tưởng lão với hình ảnh một trong hai vị Thừa tướng của vương triều Đại
Tần.

Phía sau lão, ánh sáng thần diệu mà tinh tế từ cung điện chiếu ra, giống

như có rất nhiều ngôi sao lóe sáng, mang theo một cỗ khí tức uy nghiêm,
chí cao giáng xuống. Cửa điện mở hoàn toàn, Nguyên Vũ Hoàng đế mặc
trang phục bình thường hàng ngày lướt qua chỗ lão nhân, xuất hiện trước
mặt Phù Tô.

Nguyên Vũ Hoàng đế lắc đầu, phất tay, ý bảo Phù Tô không cần đa lễ, ôn

hòa hỏi: “Ngươi cố ý tới tìm ta là muốn xin tha cho thiếu niên Bạch Dương
Động kia?"

Nghe phụ vương nói thẳng mục đích đến gặp của mình, Phù Tô lập tức

khẩn trương, vốn những lời gã cân nhắc hồi lâu nhưng giờ lại thấy khó có
thể mở lời. Gã cúi đầu thấp xuống, sau một lúc do dự, cảm thấy có nói
nhiều cũng bằng thừa, Phù Tô mở miệng, ngập ngừng nói: “Phụ vương,
hắn là bằng hữu của con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.