KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 2131

Nguyên Vũ Hoàng đế cười, sau đó chợt im bặt, nhìn gã lắc đầu, nói:

“Quả nhân hiểu rõ ý của ngươi, nhưng ngươi và hắn chắc chắn không thể
thành bằng hữu.”

Thân thể Phù Tô cứng đờ, đến hơi thở cũng dừng lại.

Nguyên Vũ Hoàng đế ngẩng đầu, nhìn đám mây trôi ngang sườn núi phía

xa, chậm rãi nói: "Năm xưa, quả nhân gặp ‘người đó’ rồi trở thành bằng
hữu tốt. Lúc này, quả nhân chưa trở thành Thái tử, cả hai gặp gỡ nhau rồi,
tình cảm nồng đậm. Thế nên chỉ cần 'người đó' không làm bậy quá trớn thì
quả nhân vẫn sẽ cho phép hắn càn quấy. Cho dù là những năm quả nhân sắp
đăng cơ, quyền hành thực tế đã nắm trong tay thì cũng thế cả."

Nghe được những lời này, thần sắc trên mặt Phù Tô trở nên nhợt nhạt,

trong lòng khiếp sợ bất an, mắt hiện lên vẻ khó tin.

"Ngươi cũng biết nếu là trước đây thì những lời này quả nhân không có

khả năng nói với ngươi."

Nguyên Vũ Hoàng đế nhìn Phù Tô, nói: “Có điều bây giờ ngươi đã là

Thái tử Đại Tần, có một số đạo lý ngươi nên nhớ cho kỹ. Thiếu niên này
hành sự liều lĩnh, quật cường, nếu như ngươi và hắn trở thành bạn bè, lại
hơi dung túng, tương lai liền có thể tạo thành sóng gió to hơn. Quả nhân có
thể cho phép một số tu hành giả hồ đồ nhưng tuyệt đối không cho ngươi đi
vào vết xe đổ ấy. Hơn nữa, ngươi phải cố gắng nhớ kỹ, trước giờ ý kiến của
quả nhân và mẫu hậu ngươi đều giống nhau. Ngươi sợ mẫu hậu không
đồng ý nên đến chỗ này tìm quả nhân, cảm thấy có thể ta sẽ đặc biệt khai
ân, suy nghĩ này hoàn toàn sai lầm.”

Nhìn thấy đầu Phù Tô càng cúi thấp hơn, thân thể gã cũng khẽ run, thanh

âm Nguyên Vũ Hoàng đế trở nên ôn hòa đi một chút: “Có điều hôm nay
ngươi mở miệng xin tha cho hắn, chỉ cần ngươi nhớ kỹ những lời và đạo lý
hôm nay quả nhân nói, quả nhân có thể cho hắn một chút cơ hội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.