KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 2731

lời nói đối với những người trong đoàn ngựa thồ đều cực kỳ láo xược, hơn
nữa thường xuyên cậy già lên mặt, khiến cho người khác hết sức không ưa.

Trương Nghi lại không có bất kỳ suy nghĩ thừa thải, có lão nhân thân thể

không khỏe cần chăm sóc, hắn đủ khả năng, liền tự nhiên muốn đưa tay
tương trợ, đối với hắn mà nói việc này đơn giản giống như đói bụng phải ăn
cơm, khát phải uống nước vậy.

Hắn cũng không vì mùi khó ngửi mà lộ ra bất cứ vẻ không vui nào, cực

kỳ tỉ mỉ lau đi vết nôn dính trên ngực lão nhân.

Uống mấy ngụm nước ấm, lão nhân mặc áo bào xám, khuôn mặt tiều tụy,

tóc khô héo giống như những cọng cỏ khô cắm ở trên đầu này rốt cục có
thể hô hấp bình thường, vượt qua cơn khó thở. Nhưng mà nước ở trong
bụng lão ta bốc lên, trong ngực lúc đó lại sinh ra một trận khó chịu, cũng
không để ý Trương Nghi đang giúp lão lau chùi, lại trực tiếp nôn ọe, liên
tục nôn mửa ra.

Dùng tu vi của Trương Nghi lúc này, dù cho lão nhân cũng là một tu

hành giả giống như hắn, vào lúc này đâm ra một kiếm, mặc cho hai người
đang ở sát bên nhau như thế, hắn đều có thể có phản ứng kịp thời. Nhưng
mà lúc này, một tay hắn đang vuốt lưng cho lão nhân, bởi vì sợ động tác
quá mức kịch liệt mà làm cho lão ngã ngựa, cho nên hắn chỉ thu tay lại, hơi
né thân sang bên cạnh, khiến cho tay áo và một góc áo bào của mình dính
không ít dịch nôn mửa của lão.

Dù vậy, trong lòng Trương Nghi cũng không cảm thấy chán ghét chút

nào.

Nhưng hắn không ngờ rằng cái vị lão nhân này lại nổi giận lên, nhìn xem

túi nước trong tay hắn, dùng khẩu âm rất rõ ràng của nước Yên tức giận
nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.