KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 415

lại cho ta, thế mà đêm qua lại thiếu chút nữa bị người ta giết."

"Ta đương nhiên biết Thần Đô Giám nhất định sẽ giúp hắn an toàn quay

về Bạch Dương Động, nhưng ta cũng đã quá lâu không rời khỏi Bạch
Dương Động rồi, nếu không xuất hiện nữa. . . dù ta có sống, người ta cũng
tưởng là ta đã chết."

"Ngươi có biết trên đời này loại người đáng sợ nhất là người nào không?

Không phải những kẻ không sợ chết, mà là những kẻ biết mình sắp chết,
những kẻ ấy không lo mình chết nữa. Ta già quá rồi, già đến mức đã sắp
chết, và ta muốn nhắc nhở người điều ấy."

Thanh âm Tiết Vong Hư vẫn còn quanh quẩn trong đạo quán, mà bóng

người của ông đã biến mất.

Lúc ánh nắng đầu tiên tiến vào Ngô Đồng Lạc, Đinh Trữ như thường

ngày tỉnh lại.

Hắn ho khan, gãy hai cái xương sườn đối với hắn không đáng kể chút

nào, nhưng do dùng sức quá mức, nên cơ thể đau đớn làm hắn rất khó chịu.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết ngồi bên cửa sổ, chải mái tóc dài như thác

nước.

"Xe ngựa của Bạch Dương Động đứng chờ ngoài cửa."

Cô nói mà không hề quay người: "Nhưng trong xe ngựa có thêm một

người, mà xa phu không biết. Hẳn là tu hành giả đã đến đệ ngũ cảnh, trên
người bị thương, hẳn là Vương Thái Hư."

Đinh Trữ biết cảm giác của cô với khoảng cách thế này tuyệt đối là

không có vấn đề, trong mắt hắn tràn đầy mừng rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.