KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 444

Hoàng hậu rất cưng chiều hắn, nên nở nụ cười hiếm hoi, giọng nói cũng

dịu dàng hẳn đi, "Nếu có vấn đề, Phương Tú Mạc và Thần Đô Giám đã
sớm túm ra rồi. Mà mặc kệ có vấn đề hay không, một người như vậy, ngươi
không cần phải để ý tới."

"Vì ngươi, Phù Tô, ngươi là con của ta, là thái tử của Đại Tần vương

triều trong tương lai. Ngươi không cần phải để ý tới những người nhỏ bé đi.
Dù hắn có thật một tháng tiến vào Luyện Khí, thì đối với Trường Lăng và
đối với ngươi cũng nhỏ bé như một con kiến mà thôi. Ngươi chỉ cần để ý
những việc lớn, chú ý quan sát những người đã đứng được đủ cao mà thôi,
hiểu được cách ở chung với họ, thì ngươi mới đứng vững được."

"Ví dụ như Ly Lăng Quân kia." Hoàng hậu hơi nhếch mép, "Hắn cũng là

nhân kiệt, cũng đứng được rất cao, nhưng nhược điểm của hắn là ở chỗ cái
gì cũng phải tự làm, đương nhiên với khả năng của hắn, muốn làm những
việc nhỏ không khó, nhưng tinh lực con người có hạn, nếu cái gì cũng ôm
đồm thì sẽ rất mệt mỏi, không thể trở thành thành thạo."

"Đa tạ mẫu hậu điểm tỉnh, nhi thần trở về nhất định sẽ suy nghĩ cẩn

thận."

Hoàng tử nũng nịu: "Nhưng nếu người kia thật sự chỉ trong một tháng

đột phá đến Luyện Khí Cảnh, hơn nữa lại là ở một nơi như Bạch Dương
Động, nhi thần cũng không thể không phục được."

"Có những lúc, chịu phục mới tốt."

Hoàng hậu thu lại nụ cười, nhàn nhạt nói: "Đừng như Lương Liên, thua

không chịu phục, sẽ làm trong lòng sinh ra chấp niệm."

Hoàng tử gật đầu: "Lương Tướng quân là một nhân tài, mẫu hậu rỗi rảnh

hãy điểm tỉnh hắn vài lần, hi vọng hắn sẽ không làm mình lầm lạc."

Hoàng hậu nhìn đôi mắt linh động của con, mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.