KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 587

Bạch Sơn Thủy không chút kinh hoảng, cá chép trắng dưới chân xoay

nửa vòng, xoáy lên một gợn sóng hình cung trắng xóa.

Hắn nhìn cô gái như thiên thần kia, mỉm cười nói: "Dạ Ti Thủ quả nhiên

phong độ đệ nhất, từ lâu ta đã rất tò mò không biết nếu Vân Thủy Chân
Quyết của Vân Thủy Cung chúng ta và Thiên Nhất Sinh Thủy của Dạ Ti
Thủ một khi gặp nhau, sẽ là như thế nào, chỉ tiếc ngươi đã tới hơi muộn."

Cô gái ấy chính là Dạ Sách Lãnh.

Sắc mặt cô bình thản, thản nhiên nói: "Nếu cần, ngày khác nhất định sẽ

gặp lại tiên sinh."

Bạch Sơn Thủy trở nên nghiêm túc: "Ta thấy Dạ Ti Thủ ở Trường Lăng

chưa chắc đã thoải mái, không bằng rời khỏi Trường Lăng, cùng ta kết bạn
mà đi, ngao du giang hồ, chẳng phải thoải mái hơn sao?"

"Viễn cảnh ấy tuy đẹp, nhưng ta bây giờ còn không dám ở gần ngươi,

làm sao cùng nhau ngao du?" Dạ Sách Lãnh trào phúng: "Nếu ngươi có thể
thật sự buông bỏ, gửi gắm hết tình cảm vào sơn thủy, thì đã không tới
Trường Lăng, càng sẽ không ở trong Trường Lăng ngâm ca Minh Chí, kiếm
khí ngất trời."

"Ngươi nói không sai, cố quốc cựu hồn, ta đương nhiên không thể buông

bỏ, chỉ là câu nói vừa rồi ta chưa nói xong." Bạch Sơn Thủy cười: "Cất cao
giọng hát ngao du, đương nhiên khoái ý, nhưng đối với Tu Hành Giả chúng
ta, đấu với ông trời, đấu với trăm vạn ngườ khác, chẳng lẽ không vui hơn
sao? Hơn nữa, ngươi đã đi theo người kia học kiếm, dù ngươi chỉ muốn
được an ổn, nhưng có thể yên ổn ở Trường Lăng sao?"

Dạ Sách Lãnh ngẩng đầu nhìn lên trời, trên đầu cô, bầu trời đang sáng

sủa bỗng bị mây đen từ đâu che kín.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.