KIẾN - Trang 276

CON NGƯỜI: Sao…
CON KIẾN: Anh là ai?
CON NGƯỜI: Tôi là một con vật lớn. Tôi tên là ED-MOND. Tôi là một
CON-NGƯỜI.
CON KIẾN: Anh nói gì? Tôi không hiểu gì cả. Cứu tôi với! Cứu với! Tôi bị
giam!…
(Lưu ý: sau cuộc nói chuyện này, đối tượng chết trong năm giây sau đó.
Những cuộc phát còn quá độc? Nó sợ sao?)
Jonathan ngừng đọc.
- Như mọi người thấy đấy, không phải đơn giản! Tập hợp từ vựng chưa đủ
để nói chuyện với chúng. Hơn nữa, ngôn ngữ kiến không hoạt động như
ngôn ngữ của chúng ta. Không chỉ có những lần phát hội thoại theo đúng
nghĩa mà chúng đã được thu lại, còn có những lần phát do mười một khúc
râu khác gửi đi. Những lần phát này cho nhận dạng cá nhân, những bận tâm
của chúng, tâm lý của chúng… một kiểu trạng thái tinh thần tổng thể cần
thiết cho sự thấu hiểu liên cá nhân. Chính vì thế mà bác Edmond đã phải bỏ
cuộc. Cháu đọc cho mọi người ghi chép của bác ấy nhé.

TÔI NGỐC: Tôi ngốc thật!
Thậm chí nếu người ngoài Trái đất có tồn tại chúng ta cũng sẽ không
thể hiểu được họ. Chắc chắn hệ thống tín hiệu của chúng ta không thể
giống nhau. Chúng ta tới và chìa tay cho họ, và điều đó, với họ, lại có
thể có nghĩa là một cử chỉ đe dọa.
Thậm chí chúng ta còn chưa hiểu được người Nhật Bản với kiểu tự tử
nghi lễ, hay người Ấn Độ với các đẳng cấp của họ. Chúng ta còn chưa
hiểu được nhau, giữa người với người... Làm thế nào tôi lại có thể hão
huyền là hiểu được kiến!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.