KIẾP CON LAI - Trang 109

chân tường nhà dượng tôi làm chúng tôi dừng lại. Một cái bóng bên cạnh
chiếc cột ra dấu cho tôi lại gần. Tôi nhận ra cái thân hình mảnh dẻ của chị
Nguyệt, con gái lớn của dì tôi. Những kinh nghiệm của tôi với đám anh em
của chị trước đây làm tôi định bỏ đi, nhưng tính tò mò giữ tôi lại. Tôi quay
sang Jimmy:
"Jimmy, em về trước đi. Anh sẽ về ngaỵ" Tôi ra lệnh, và trước khi nó kịp
phản đối, tôi đẩy nó về phía cửa sau rồi chạy lại với chị Nguyệt. Chị ngồi
xỗm, cằm tựa lên hai đầu gối. Chút ánh sáng chiếu ra từ cửa sổ chỉ vừa đủ
để thân hình chị khỏi chìm vào bóng đêm. Chị ho khúc khắc, dùng bàn tay
che miệng với một điệu bộ rất lịch sự.
Tôi tiến lại trước mặt chị:
"Chị muốn gì?" Tôi hỏi, cố ra vẻ khiêu khích.
"Không có gì." Chị đáp. Môi chị run run khi nói với tôi. "Chị theo dõi em
từ chiều, Kiên. Chị thấy em chôn con chó. Chị biết là em đau lòng lắm về
những chuyện đã xảy ra. Chị thay mặt các em của chi, xin lỗi em. Tụi nó
đối xử không tốt với em hồi chiều, phải vậy không?"
Tôi không biết trả lời sao. Chị lấy tay vổ xuống mặt đất bên cạnh rồi nói:
"Ngồi xuống đây."
Tôi làm theo ý chị.
"Em biết tên chị không, Kiên?" Chị hỏi.
"Tôi gật đầu: "Ánh Nguyệt."
"Đúng rồi. Nhưng em biết tiếng Mỹ gọi là gì không?"
Tôi lắc đầu. Chị cười, vò đầu tôi:
"Moonlight. Tên nghe có đẹp không em?"
"Đẹp! Đẹp lắm." Tôi gật đầu đồng ý.
"Từ bây giờ chị muốn em gọi chị là Moonlight, giống như các bạn vẫn
thường gọi chị trong trường học." Chị nói. Chị lại lấy hai tay che phần dưới
khuôn mặt, bịt lấy miệng thành ra chị nói như lúc đang ăn. "Chị thấy thằng
bé trai với em lúc nãy. Nó đâu rồi?"
"Nó đã về nhà." Tôi đáp.
"Nó có nói tại sao không hái trộm ổi hôm nay không?"
Tôi lắc đầu. "Nó nói có người đang canh chừng nó. Có lẽ nó ám chỉ chị."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.