KIẾP CON LAI - Trang 110

"Moonlight." Chị nhắc.
"Moonlight." Tôi lập lại.
"Nó có nói gì về các anh em của nó với em không?"
Tôi quyết định nói thẳng với chị: "Nó nói một ngày nào đó anh em nó sẽ
đánh mấy đứa em của chị vì ai cũng nói là đám em của chị là một lũ du
côn."
Chị cười và vò đầu tôi. "Em không nói giởn chớ? Nó nói như vậy thật à?
Nhưng chị nghĩ là chuyện đó không bao giờ xảy ra đâu. Gia đình đó là
hàng xóm của chị nhiều năm rồi, và chị chưa từng thấy mấy anh em nó gây
chuyện đánh nhau."
"Tại sao không?" Tôi hỏi.
"Bởi vì... Ồ, thôi bỏ qua đi. Em còn nhỏ, không hiểu được đâu."
Cái giọng kẻ cả của chị làm tôi bất mãn:
"Nói thử đi. Em hiểu nhiều chuyện lắm đó." Tôi nói với vẻ hãnh diện.
"Vậy hả? Có lẽ em hiểu được, nhưng em có giữ kín được không?" Chị hỏi.
Tôi gật đầu nôn nóng chờ.
"Em nhớ đây" Ánh Nguyệt cảnh cáo tôi. "Nếu em nói cho bất cứ ai nghe
chuyện chị sắp sửa cho em biết thì mấy đứa em của chị sẽ kiếm em, và chị
bảo đảm là em sẽ đi gặp Lulu sớm."
"Moonlight, em sẽ không nói lại với bất cứ ai, kể cả Jimmỵ Em hứa." Tôi
trả lời chị.
"Vậy thì được. Chuyện thế này." Chị bắt đầu kể. "Chuyện này có liên quan
đến chị và anh của thằng nhỏ đó. Chị và anh ấy quen biết nhau đã lâu lắm.
Tên của ảnh là Tý Tòng." Đầu chị hơi chồm tới tựa trên hai đầu gối và đôi
tay ôm vòng lấy hai mắt cá chân. Chị ngước mắt nhìn lên bầu trời và tiếp
tục thì thầm. "Chị và anh ấy cùng lớn lên và bảy năm trước anh ấy tỏ tình
với chị. Việc này bí mật. Gia đình chị nhất định không thể biết chuyện này,
em hiểu không?"
"Tại sao không? Gia đình chị không muốn chị quen với ảnh?" Tôi hỏi.
"Không. Nhưng sự việc có hơi phức tạp hơn một chút." Chị nói. "Trước khi
Sài Gòn sụp đổ, gia đình anh ấy không muốn cho anh ấy lấy chị vì gia đình
anh ấy giàu còn gia đình chị nghèo. Anh Tý Tòng lại là con trai trưởng nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.