KIẾP CON LAI - Trang 133

Kiên Nguyễn

Kiếp Con Lai

Dịch giả: Nguyễn Cao Nguyên

Chương 19

Đêm đó, sau bữa cơm chiều, cả gia đình chúng tôi tụ họp lại trong phòng
ngủ của ông bà ngoại tôi để nghe Loan thuật lại những cảnh sống vừa qua
của chị. Mặc dù trên lý thuyết, toán thanh niên xung phong không phải là
một binh chủng trong quân đội, nhưng chị vẫn được huấn luyện về kỷ thuật
chiến đấu như cách bắn súng, cách áp dụng những kỷ thuật lâm trận và
ngay cả cách giết người. Tuy vậy, nhiệm vụ của chị là xóa bỏ những dấu
hiệu tiêu cực, tiêu diệt chủ nghĩa tư bản và trừng phạt những ai không hợp
tác với chính quyền mới.
Sau ba năm phục vụ, chị đã chứng kiến đủ mọi xáo trộn. Hết kỳ hạn ba
năm, chị không tái đăng ký. Khoảng thời gian phục vụ cho chính quyền đó
đủ để bảo đảm vị trí của chị.
"Chị Ở với tụi em chứ?" Tôi hỏi sau khi chị kể dứt chuyện.
"Không, Kiên ạ. Chị đến để từ giã mọi người." Chị buồn bã đáp.
Dường như không ai ngạc nhiên về tin đó. Với thân phận của chị bây giờ
mà liên hệ với thành phần "phản động" như gia đình chúng tôi thì chỉ có
thiệt thân.
"Con sẽ đi đâu?" Ông tôi hỏi.
Loan thở một hơi dài đáp:
"Con sắp lấy chồng, thưa bác." Chị tránh không nhìn vào mặt ông tôi.
"Đám cưới sẽ tổ chức vào tuần tới."
"Bác mừng là con đã thành gia thất." Ông tôi hoan hỉ. "Chúc mừng con.
Đứa nào có cái phước đó? Con quen trong khi công tác hả?"
"Dạ không." Loan thì thầm, ngực chị nhấp nhô dưới làn vải ka ki bạc màu.
"Bác biết anh ấy. Anh ấy trước là người làm vườn cho bác."
Nụ cười biến mất trên mặt ông tôi, ông chớp mắt như không tin ở tai mình:
"Ông Trần?"
"Dạ phải!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.